Chương 13: TG1 - Ảnh hậu ngạo kiều & ca sĩ thiên tài (12) (Cao H)

Edit-or: Chenqingcao.

●●●●●●

Kiều Dịch thấy An Thư Dĩnh bị hôn đến không có biện pháp hô hấp, rốt cuộc buông cô ra.

Bộ dáng An Thư Dĩnh lúc này phá lệ kiều mị, con ngươi lấp lánh ánh nước, gương mặt cũng phấn nộn ngon miệng.

"Anh, anh muốn làm gì, bên ngoài còn có người đâu."

An Thư Dĩnh giận dữ nói, nhưng ngữ khí của cô hiện tại hơi kiều suyễn nghe vào lỗ tai Kiều Dịch liền chỉ còn lại có làm nũng.

Kiều Dịch dán vào vành tai An Thư Dĩnh dùng giọng nói phá lệ mê người kia của hắn hài hước nói, "Bên ngoài không có người là được đúng không?"

Khí nóng phun ở trên lỗ tai An Thư Dĩnh, làm cô có cảm giác ngưa ngứa, phảng phất vẫn luôn ngứa đến trong lòng, ngữ khí của Kiều Dịch quá mức ái muội, làm cho lỗ tai An Thư Dĩnh đều xấu hổ bị phiếm đỏ.

Kiều Dịch nhìn lỗ tai phấn nộn trong sáng trước mặt, thật sự là rất đáng yêu, lòng không nhịn được liền đem nó ngậm ở trong miệng, dùng đầu lưỡi tinh tế liếʍ láp.

"Ưm a ~"

An Thư Dĩnh rêи ɾỉ ra tiếng, thanh âm vừa ra khỏi miệng đến bản thân cô đều bị kinh sợ, cô thật sự không nghĩ tới mình có thể phát ra tiếng kiều mị như vậy.

Nhưng điều này cũng không thể trách cô, lỗ tai cô thật sự quá nhạy cảm, nơi nào chịu được Kiều Dịch trêu chọc như vậy, theo Kiều Dịch không ngừng liếʍ láp, An Thư Dĩnh mềm như một bãi nước.

Cùng lúc đó tay Kiều Dịch cũng không có nhàn rỗi, cách quần áo mạnh mẽ vuốt ve hai ngọn núi trước ngực An Thư Dĩnh, có cảm giác như cách quần áo sờ không tới da thịt trơn trượt của cô không được tận hứng, bàn tay dọc theo đường cong người cô đi xuống dưới, trực tiếp nhấc váy cô lên bắt đầu dò xét lên trên.

Hôm nay đồ An Thư Dĩnh mặc là một bộ váy chiffon màu cam, Kiều Dịch nhẹ nhàng liền tìm được ngực cô, thậm chí còn đem áo ngực đẩy lên, tận tình chà đạp hai đóa hoa mai trước ngực.

"Không được Kiều Dịch, ở bên ngoài có người." Lý trí An Thư Dĩnh vẫn còn tồn tại nói ngăn cản Kiều Dịch.

Hiện tại bọn họ vẫn ở trong phòng thu âm, sau lưng là một mặt pha lê trong suốt, chỉ cần có người tiến vào lập tức có thể nhìn thấy trạng thái hiện tại của hai người bọn họ.

Tựa hồ lời An Thư Dĩnh nói nổi lên tác dụng, tay Kiều Dịch chậm rãi lui ra ngoài, An Thư Dĩnh còn không kịp vui vẻ Kiều Dịch liền ác liệt dán môi trên vành tai mẫn cảm của cô nói.

"Không có ai, không tin em thử nhìn xem."

Kiều Dịch nói chuyện đồng thời đã khống chế được thân thể An Thư Dĩnh xoay cái phương hướng, làm cô đối diện với mặt cửa kính kia.

Mà tay Kiều Dịch vừa mới lui ra ngoài cũng dừng ở giữa hai chân An Thư Dĩnh, cách qυầи ɭóŧ ấn vào cửa hoa huyệt.

An Thư Dĩnh đỏ bừng mặt, nỗ lực kẹp chặt hai chân mình, kỳ thật vừa mới đây cô liền có cảm giác dưới thân mình có chất lỏng chảy ra, hiện tại lại bị Kiều Dịch kí©h thí©ɧ như vậy, qυầи ɭóŧ cô phỏng chừng đều ướt đẫm hết rồi.

An Thư Dĩnh vốn xấu hổ và giận dữ muốn chết, cố tình Kiều Dịch còn phát điên, ra vẻ kinh ngạc nói, "Ướt đẫm hết rồi, phía dưới Tiểu Dĩnh chảy nước miếng, muốn ăn cái gì a?"

Kiều Dịch vừa nói, một bên đem qυầи ɭóŧ kéo sang bên cạnh, ngón tay trực tiếp cắm vào, "Có phải muốn ăn nó hay không a?"

"A ~" thình lình xảy ra dị vật cắm vào làm An Thư Dĩnh sợ hãi kêu ra tiếng, ngón tay Kiều Dịch ở trong cơ thể An Thư Dĩnh thích ứng một lát, liền bắt đầu rút ra cắm vào.

Theo động tác Kiều Dịch, trong cơ thể An Thư Dĩnh cũng bốc lên kɧoáı ©ảʍ, cô cũng bất chấp đây là nơi nào, trong miệng kêu lên tiếng ưm ưm a a.

Ánh mắt An Thư Dĩnh có chút mê mang nhìn về phía bên kia tấm pha lê, đột nhiên nhìn thấy mặt khe hở dưới cửa ánh sáng chiếu dọi qua biến mất một chút, bộ dáng này khẳng định là có người muốn đi vào.

Lý trí An Thư Dĩnh nháy mắt bị thu hồi, giãy giụa quay đầu vội vàng nói, "Có người, có người sắp đi vào."

An Thư Dĩnh thật sự không dám tưởng tượng, nếu để người ta thấy bộ dáng hiện tại của cô thì về sau cô còn làm người như thế nào được.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

12h34 4/3/2020