Chương 413: Nhân Sinh Đối Lập (65)

Edit: Kim

【Kí©h thí©ɧ quá, đây là chuyện thú vị nhất tôi hóng được trong mấy năm nay đấy.】

【Chuyện này có cần phải cẩu huyết tới vậy không, vì muốn chia tay, lại làm lục chính mình.】

【Lúc yêu đương thì muốn có tài nguyên, chia tay rồi lại hại người ta thân bại danh liệt.】

【Mẹ nó, Thang Tuyết thật tàn nhẫn, chia tay rồi còn muốn Khương Tấn Ngôn vạn kiếp bất phục.】

【Tại sao nhỉ?】

【Tội nghiệp Khương Tấn Ngôn bị hãm hại, nhiều năm như vậy sự nghiệp không thể phát triển được, gần như phải rút lui khỏi giới giải trí, Thang Tuyết người ta lại trở thành nữ minh tinh hàng đầu, còn kết hôn với tổng tài bá đạo.】

【Tôi nghi ngờ hai người này đã sớm thông đồng, Thang Tuyết không muốn bị phát hiện, cho nên mới làm ra chuyện như vậy nhằm chia tay. 】

【Lại dùng cách chia tay cực đoan như vậy, chia tay rồi còn muốn hủy hoại đối phương, mẹ nó, tuyệt đối có quỷ, nhất định là Thang Tuyết nɠɵạı ŧìиɧ trước, bằng không sẽ không tàn nhẫn như vậy.】

【Hình tượng dịu dàng thanh cao của Thang Tuyết đã hoàn toàn sụp đổ, dẫm đạp lên người khác để thượng vị.】

【Thật khủng khϊếp, thật đáng sợ.】

【Chất lượng kém như vậy sao mấy người có thể nhìn ra là Thang Tuyết, là giọng của Thang Tuyết?】

【Ồ, fans của Thang Tuyết ở lầu trên vẫn còn cố hấp hối giãy giụa đấy à, đã có người phân tích giọng nói và hình dáng cơ thể, xác định đó chính là Thang Tuyết.】

Thang Tuyết bang một tiếng ném mạnh điện thoại vào tường, màn hình điện thoại tức khắc vỡ ra, các mảnh vụn văng tung tóe.

Hai tay Thang Tuyết gãi đầu, sự sợ hãi tột độ quét qua Thang Tuyết.

Tại sao lại có thứ như vậy, có phải cô sắp tiêu đời rồi không, có phải cô sẽ biến thành bộ dạng kiếp trước hay không?

Không, nhất định cảnh ngộ của cô sẽ càng thê thảm hơn kiếp trước, kiếp trước, không có ai biết tới cô, một kiếp này, cô bị mọi người phỉ nhổ.

Mọi thứ cô có được đều sẽ tan thành mây khói, có được rồi lại mất đi.

Cuộc sống tốt đẹp của cô, cuộc sống tốt đẹp được mọi người hâm mộ.

Tất cả đã vỡ nát, vỡ nát hết.

“Thang Tuyết, em không sao chứ, mở cửa ra, có chuyện gì thì ra ngoài rồi nói, không có chuyện gì là không thể giải quyết.” Cung Kiêu vừa gõ cửa vừa nói vọng vào.

Thang Tuyết bây giờ không dám đối mặt với Cung Kiêu, Cung Kiêu sẽ nghĩ về cô thế nào, có phải sẽ cảm thấy cô rất độc ác, rất đen tối.

Nhưng cô cũng là không còn sự lựa chọn nào khác, nếu không làm như vậy, Khương Tấn Ngôn sẽ giống với kiếp trước, gặp được Trúc Sanh, nhất định sẽ nâng đỡ Trúc Sanh.

Chỉ có hủy hoại Khương Tấn Ngôn, áp chế Trúc Sanh nổi tiếng, mới có thể thay đổi được vận mệnh.



Nhưng mà, một đoạn video như vậy lại khiến cô không còn chỗ để phản bác.

Dựa vào cái gì mà có một số người luôn được ông trời ưu ái, không cần nỗ lực là có thể có được những thứ người ta luôn khao khát.

Thiên phú có thể lấn át tất cả, mọi sự cố gắng đều là phí công.

Cô chỉ là không cam lòng, dựa vào cái gì, tại sao cô muốn thay đổi nhưng tất cả chỉ là công dã tràng.

Thang Tuyết rơi vào trong đầm lầy đen, cố gắng giãy giụa, cô rơi sâu vào cơn ác mộng kiếp trước.

Trên thực tế, kiếp này cô đã có được rất nhiều thứ, có cơ hội, có cuộc sống tốt đẹp, cho dù Khương Tấn Ngôn và Trúc Sanh có sống tốt, thì cô cũng có thể tận hưởng cuộc sống tốt đẹp của chính mình.

Những gì cô nỗ lực tạo ra, cũng rất tốt đẹp.

Nhưng cô lại cố chấp không buông xuống được, những gì mình đang có cũng không nhìn thấy được, cứ nhất định phải đi trấn áp Khương Tấn Ngôn và Trúc Sanh.

“Thang Tuyết, mở cửa.” Giọng Cung Kiêu rất trầm, mang theo ý tức giận, “Nếu em vẫn tiếp tục không mở cửa, anh cũng chỉ có thể phá cửa.”

Thang Tuyết không còn cách nào khác chỉ có thể mở cửa, cô nhìn chồng: “Có phải anh cũng đang coi thường em, cảm thấy em ngoan độc?”

Cung Kiêu chỉ nói: “Anh cũng không phải là người tốt, anh vốn tưởng rằng em có thể giữ bản thân mình sạch sẽ trong cái giới này, chỉ có thể nói là không nằm ngoài dự kiến của anh.”

Có đôi lúc hắn nghĩ, người có hơi thở thế nào sẽ thu hút người có hơi thở như vậy, hắn không phải người tốt, lại có thể đưa tới một người tốt.

Kết quả, cũng không phải.

Cung Kiêu bình tĩnh mà nói: “Bây giờ chuyện quan trọng nhất là xử lý video trên mạng.”

Thang Tuyết nức nở nói: “Phải xử lý thế nào?”

Cung Kiêu: “Không thể thừa nhận được.” Chuyện này không thể thừa nhận, cho dù có chứng cứ xác thực thì cũng không thể thừa nhận.

“Tổ chức họp báo, nói đây là giả.”

Thang Tuyết gật đầu, vẻ mặt mệt mỏi yếu ớt, “Em biết rồi ông xã, anh sẽ không rời xa em phải không?”

Cung Kiêu vươn tay xoa đầu Thang Tuyết, trấn an nói: “Không đâu.”

Thang Tuyết hỏi: “Có phải là do Khương Tấn Ngôn làm không?”

Cung Kiêu lắc đầu, “Bộ phận kỹ thuật đã kiểm tra, không liên quan tới Khương Tấn Ngôn.”

Người bị bọn họ nhắc tới là Khương Tấn Ngôn lúc này cũng đang tỏ vẻ kinh ngạc, cái gì đây?

Quá đột ngột!

Xem ra suy đoán của hắn là đúng, thật sự là do Thang Tuyết làm ra chuyện như vậy để chia tay.



Chẳng lẽ khi hắn và Thang Tuyết còn ở bên nhau, cô đã sớm có quan hệ với Cung Kiêu?

Phòng làm việc của Thang Tuyết nhanh chóng đưa ra tuyên bố, nói người trong video không phải là cô, cũng lên án người dàn dựng video giả.

Đối mặt với Thang Tuyết vịt chết vẫn còn cứng mỏ, cư dân mạng đều la ó, Thang Tuyết làm người đừng có quá đáng quá.

“Cậu có video như vậy sao không lấy ra sớm hơn?” Thẩm Lân hỏi Khương Tấn Ngôn, lại có chút nghi hoặc nói: “Không phải cậu vì Thang Tuyết mà âm thầm chịu đựng đó chứ.”

Khương Tấn Ngôn: “…… Sao anh lại có suy nghĩ quá đáng như vậy, tôi cũng chưa bị điên, Thang Tuyết lại cũng không có hạ cổ tôi, sao tôi phải nói dối thay cô ta?”

“Tôi cũng hoàn toàn không biết, lúc tôi nhìn thấy video này cũng rất mờ mịt, tôi cũng vừa mới biết chuyện này có liên quan tới Thang Tuyết.”

Thẩm Lân suy nghĩ một lúc rồi nói: “Chắc là người Thang Tuyết từng đắc tội làm.”

“Mấy năm nay, cuối cùng thì chuyện của cậu cũng đã được làm sáng tỏ.” Tuy rằng không biết là vị hảo hán nào làm, nhưng cũng rất cảm tạ.

Khương Tấn Ngôn nghĩ đến lúc có thời gian thì đi quyên góp một ít tiền, không tìm thấy anh hùng vô danh thì đi từ thiện đi, gặp chuyện không thể giải quyết được thì đi từ thiện.

Khương Tấn Ngôn nói: “Tôi muốn báo án, tôi muốn khởi tố Thang Tuyết, đây là cố ý gây thương tích, tôi muốn Thang Tuyết phải bồi thường thiệt hại về tinh thần cho tôi.”

Sự nghiệp bị đình trệ nhiều năm như vậy, lại phải gánh trên đầu cái danh tra nam, hơn nữa còn là tra nam mua da^ʍ.

Cô ta nói cô ta không thừa nhận là được rồi sao, không thể đơn giản như vậy.

“Báo án?” Thẩm Lâm sửng sốt một chút, hắn chưa bao giờ nghĩ tới việc báo cảnh sát.

Khương Tấn Ngôn mỉm cười, “Đương nhiên rồi, lúc vụ việc mua da^ʍ nổ ra cũng có sự can thiệp của cảnh sát, ồn ào huyên náo như vậy, xảy ra sự việc xấu xa như vậy, tôi cũng muốn báo án.”

Thẩm Lân suy tư nói: “Nếu báo án, sẽ xác định là đối đầu với Cung Kiêu?”

Thẩm Lân càng có khuynh hướng muốn moi thêm thật nhiều tài nguyên từ Cung Kiêu.

Báo cảnh sát là cách làm lưỡng bại câu thương*.

(*Lưỡng bại câu thương: nghĩa là hai bên đối địch cuối cùng đều thất bại, đều không thu được lợi ích gì.)

Khương Tấn Ngôn lắc đầu nói: “Tôi muốn trút bỏ hết uất ức trong lòng ra, Thang Tuyết không thừa nhận người trong video là mình, tuy rằng trong lòng mọi người đều hiểu rõ, nhưng cũng không làm gì được cô ta, nhưng báo cảnh sát rồi sẽ không như vậy.”

Nếu phía chính phủ đã đưa ra kết luận, Thang Tuyết còn có thể phủ nhận người trong video không phải là cô ta sao?

Cô ta có tiếp tục phủ nhận cũng vô dụng, bởi vì đã có đã có thế lực mạnh hơn dập tắt.

Thẩm Lân thở dài: “Được rồi, báo cảnh sát đi.”

Trong lúc Cung Kiêu đang luống cuống, nói không chừng bọn họ có thể lấy được chút tài nguyên.

Khương Tấn Ngôn tự mình đến đồn cảnh sát báo án, nói mình bị người trong video hại.