Chương 412: Nhân Sinh Đối Lập (64)

Edit: Kim

Hai người bận rộn trong bếp, vừa làm vừa nói chuyện phiếm, lại nói tới Thang Tuyết.

Khi nói về chuyện xảy ra mấy năm trước, Khương Tấn Ngôn nói mình vẫn luôn nghi ngờ về chuyện kia.

Trúc Sanh nói: “Thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi, anh có muốn điều tra cũng không thể tra ra được.”

Khương Tấn Ngôn thở dài, hắn cũng không muốn mang cái tiếng xấu này nữa.

Khương Tấn Ngôn nói: “Đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, lúc ấy chuyện quan trọng nhất là áp chuyện mua da^ʍ này xuống.”

Đâu còn có thể nghĩ tới những chuyện khác.

Một khi chuyện mua da^ʍ được xác định, đối với sự nghiệp của Khương Tấn Ngôn chính là một đòn chí mạng.

Nam Chi nói: “Là do dì Thang Tuyết làm nha, dì Thang Tuyết không thích cha, dì ấy thích cha của Cung Tiêu Tiêu.”

Hai người lớn đều không để tâm tới lời nói của đứa trẻ, chủ yếu là vì chứng cứ đâu?

Không có chứng cứ, có nói gì cũng vô ích.

Trúc Sanh nói: “Tôi cũng cảm thấy là Thang Tuyết, so với Cung Kiêu, không riêng gì anh ít tiền hơn, mà địa vị xã hội của Cung Kiêu cũng cao hơn.”

Đừng thấy minh tinh được nhiều người săn đón, phong quang vô hạn, trên thực tế bọn họ chỉ là hàng hóa, món hàng hóa bán ước mơ và sắc đẹp, bị tư bản điều khiển, những món hàng này đều là do tư bản tạo ra.

Tại sao lại có nhiều người nổi tiếng bị sập phòng như vậy, là bởi vì minh tinh cũng là con người, cũng có thất tình lục dục, không phải là món hàng hóa cố định.

Cung Kiêu là tư bản, là tư bản mà mọi người trong giới đều theo đuổi, Thang Tuyết chọn Cung Kiêu cũng rất bình thường.

Khương Tấn Ngôn chỉ nói: “Tôi chỉ không hiểu, tại sao phải lòng vòng như vậy, nếu cô ta khăng khăng muốn chia tay, tôi cũng không thể giữ lại được, cũng không có cách nào.”

Chia tay lại phải hủy diệt hắn, thật sự khiến Khương Tấn Ngôn nghĩ không ra, hắn không thể hiểu được, tại sao cô ta lại hận mình như vậy?

Sự hận thù này tới từ đâu, nếu ngay từ lúc bắt đầu Thang Tuyết đã ôm tâm tư như vậy mà tiếp cận hắn, cũng thật là đáng sợ.

Nhưng mà, khi hắn và Thang Tuyết ở bên nhau, có thể cảm nhận được Thang Tuyết thật sự rất vui vẻ, ánh mắt cô nhìn hắn tràn ngập vui sướиɠ.

Hắn có thể cảm nhận được Thang Tuyết thích mình, bằng không Khương Tấn Ngôn cũng không ngu xuẩn tới mức ở bên Thang Tuyết.

Nam Chi cũng không biết phải nói với cha mẹ chuyện này như thế nào.

Cũng không thể nói dì Thang Tuyết đã sống hai kiếp được.

Nam Chi vô cùng ngạc nhiên khi biết một người có thể sống hai kiếp.

Không phải là có thể sống rất nhiều năm sao!

Điều này thật không thể tưởng tượng được.



Nam Chi lập tức nói với hệ thống ca ca, ca ca, ca ca, ta muốn cha mẹ sống hai kiếp.

Hệ thống rất cảm động trước lòng hiếu thảo của cô, sau đó cự tuyệt cô: “Có đôi khi Thiên Đạo xuất hiện hỗn loạn, hoặc nói là xuất hiện bug, bug chính là bug, cần phải sửa.”

Nam Chi thất vọng thở dài một tiếng.

Cô phải làm thế nào để nhắc nhở cha mẹ đây, Nam Chi hỏi hệ thống: “Có cách nào giúp cha không bị người ta mắng là mua da^ʍ nữa không?”

Hệ thống: “Phải tìm được chứng cứ mới được.”

Nam Chi lập tức hỏi: “Vậy phải làm thế nào mới có thể tìm ra, chứng cứ trông như thế nào?”

Hệ thống:……

Là ngươi làm nhiệm vụ hay ta làm nhiệm vụ?!

Hệ thống nói: “Có thể kiểm tra hệ thống cameras một chút, dù sao đây cũng là đoạn đường phồn hoa, hẳn là có rất nhiều cameras.”

Nam Chi nói thẳng: “Không biết, ta không biết tra, ta không hiểu, ngươi giúp ta đi, ca ca, ca ca……”

Ca ca, ca ca, ngươi muốn đẻ trứng sao?

Lúc đứa trẻ không tìm mình nói chuyện thật là tốt.

Nam Chi nói với cha mẹ: “Tra cameras.”

Khương Tấn Ngôn lắc đầu, “Đã quá lâu rồi, hơn nữa lúc ấy tra xét cũng không có thu hoạch gì.”

Nam Chi nói với hệ thống: “Ca ca, không có cách nào nha.”

Hệ thống: “Nhạn bay qua còn để lại dấu vết, chắc chắn có dấu vết.”

Nam Chi: “Ca ca làm nha!”

Hệ thống chỉ nói: “Ta sẽ nghĩ cách.”

Nam Chi: “Cảm ơn ca ca, ca ca là tốt nhất.”

Ăn cơm xong, Khương Tấn Ngôn đưa đứa trẻ về nhà, hoàn toàn không có ý định ở lại qua đêm trong nhà Trúc Sanh, phải tránh những lời đàm tiếu.

Trúc Sanh chậc lưỡi hai cái, lúc đến còn nghênh ngang bước vào, nhà cô…….

Một nhóm cư dân mạng nửa đêm không ngủ được đang tu tiên trên mạng, đột nhiên thấy xuất hiện một đoạn video hơi mờ ảo rung lắc, còn có tiếng người nói chuyện.

Lúc đầu, mọi người cũng không coi trọng mà chỉ muốn nhìn thử xem, nhưng ngay sau đó, biểu cảm càng lúc càng kỳ quái, hưng phấn quá, giống như con chồn điên cuồng ăn dưa trong ruộng dưa.

Con mẹ nó, đều nói thức đêm có thể ăn dưa, quả nhiên là như vậy, nhìn xem, bọn họ xem được bảo bối gì rồi!



Rất nhanh, đoạn video xuất hiện trong đêm đen được các cư dân mạng lan truyền khắp nơi.

Có mấy người sợ đoạn video này bị xóa mất, còn nhanh chóng tải xuống, hoặc là quay màn hình lại.

“Thang Tuyết, cô nhanh lên mạng xem đi, xảy ra chuyện lớn rồi, thật sự xảy ra chuyện lớn rồi.” Thang Tuyết còn chưa tỉnh ngủ, điện thoại di động của cô không ngừng đổ chuông, khiến Cung Kiêu ở bên cạnh không ngừng lật người.

Thang Tuyết vội vàng nhận điện thoại, nghe được giọng nói hoảng hốt của người đại diện.

Thang Tuyết bước xuống giường đi ra ban công nghe điện thoại, nắm tóc hỏi có chuyện gì.

Người đại diện nói: “Bây giờ trên mạng đã bùng nổ rồi, là một đoạn video về cô, nói cô làm Khương Tấn Ngôn nɠɵạı ŧìиɧ, đưa Khương Tấn Ngôn vào khách sạn, còn sắp xếp phụ nữ đi vào phòng Khương Tấn Ngôn.”

“Cái gì?” Thang Tuyết giật thót, đầu óc hỗn loạn như bị bổ làm đôi, “Sao lại xảy ra chuyện này?”

Thang Tuyết vội vàng cúp máy, lên mạng xem thử thì thấy đoạn video kia, người trong video là cô, cũng là giọng của cô, là dáng vẻ của cô đang nghe điện thoại.

Là ai quay, quay khi nào, tại sao đã mấy năm bây giờ mới tung ra?

Có phải là Trúc Sanh hay không, có phải là Khương Tấn Ngôn hay không?

Đã lâu như vậy, tại sao bây giờ lại tung ra?

Khi đó Khương Tấn Ngôn rất nổi tiếng, tại sao người nắm giữ video không tới tìm cô, không tống tiền cô, mà đợi thời gian dài như vậy mới thả ra?

“Làm sao vậy?” Cung Kiêu mặc bộ đồ ngủ đắt tiền nhìn Thang Tuyết đang hoảng sợ hỏi.

Thang Tuyết bị giọng nói đột ngột của Cung Kiêu làm cho giật mình, cô nhanh chóng tỉnh táo lại nói: “Không sao, không sao.” Sau đó cô lao vào phòng tắm nhốt mình trong đó.

Cung Kiêu nhíu mày, lướt mạng nhìn thử, nhất định là đã có chuyện gì đó.

Nhìn thấy đoạn video trên mạng, Cung Kiêu rất sốc, không phải bị thủ đoạn của Thang Tuyết làm cho kinh sợ, mà là vì sức nóng của chuyện này.

Hắn lập tức gọi điện thoại tới công ty, “Tại sao vẫn chưa xử lý?”

Bộ phận công ty trả lời: “Đã xử lý rồi, nhưng vì nó được tung ra vào lúc rạng sáng, chờ khi chúng tôi xử lý thì đã được lan truyền trên mạng một khoảng thời gian rồi.”

Muốn áp xuống cũng không thể áp được, đã được truyền tới đúng chỗ rồi.

Cung Kiêu thở dài, xoa xoa giữa mày, nhìn cánh cửa phòng tắm đang đóng chặt.

Chỉ sợ năm nay Thang Tuyết dính sao nghịch thủy hành*.

(*Sao nghịch thủy hành: là khi sao Thủy di chuyển ngược lại trên bầu trời khiến cho suy nghĩ, giao tiếp, các phương tiện truyền thông xã hội và các loại văn bản bị mất cân bằng, tạo nên những thông tin bị sai lệch và xảy ra nhiều rủi ro. Chính vì vậy người ta khuyên rằng, cần tránh di chuyển hoặc tiến hành những dự định hay kế hoạch vào giai đoạn sao Thủy nghịch hành.)

Chuyện này nối tiếp chuyện kia, không ngừng nghỉ.

Mấu chốt là tại sao Thang Tuyết lại làm như vậy, cô cũng không có lợi gì mà.

Thang Tuyết ngồi trên bồn cầu, sắc mặt tái nhợt xem bình luận trên mạng, vừa đọc vừa lo lắng cắn móng tay, thậm chí còn cắn ra máu.