Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 397: Nhân Sinh Đối Lập (49)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Kim

Trước kia thanh danh của Khương Tấn Ngôn quá kém, bị cư dân mạng coi là nghệ sĩ xấu, cho dù có bác bỏ tin đồn mua da^ʍ là giả, thì khi cư dân mạng nhìn thấy Khương Tấn Ngôn, phản ứng đầu tiên là, ồ, hắn ta mua da^ʍ.

Nhưng bây giờ, thanh danh của Thang Tuyết cũng không tốt hơn là bao, hai người kẻ tám lạng người nửa cân, Thang Tuyết có thể sống tốt, thì tại sao Khương Tấn Ngôn lại không thể.

Khương Tấn Ngôn chỉ thở dài nói, “Làm phiền Trương ca.”

Đối với công ty, trong lòng Khương Tấn Ngôn cảm thấy rất phức tạp, trong mấy năm nay, đại khái công ty vì số tiền Khương Tấn Ngôn kiếm được trước kia, cũng phát cho hắn số lương đủ để hắn tồn tại.

Bây giờ hắn lấy được tài nguyên từ Thang Tuyết, công ty cũng muốn được chia một ít cũng là bình thường, dù sao thì hợp đồng của hắn cũng sắp kết thúc.

Lúc trước ký kết mười năm, kết quả là một nửa thời gian không có việc làm.

Trương ca nói: “Anh đưa đứa trẻ tham gia chương trình biểu hiện cho thật tốt, bây giờ có rất nhiều người yêu thích Mỹ Bảo, con bé có fans.”

Có fans, có nghĩa là có giá trị thương mại, trong mấy đứa trẻ, Cung Tiêu Tiêu quá nhỏ, Mễ Nhạc hơi mũm mĩm, Nguyễn Tông ít nói, đẹp trai, được rất nhiều nữ sinh coi là bạn trai nhỏ, còn Mỹ Bảo là cảm giác tồn tại quá mạnh.

Nói rất giỏi, quá lải nhải.

Khương Tấn Ngôn cúp điện thoại, nói với Nam Chi: “Con có fans.”

Nam Chi hỏi: “Fans có lợi ích gì, có thể ăn được không?”

Khương Tấn Ngôn: “Không phải, fans là người yêu thích con.”

Nam Chi ưỡn ngực, tự nhiên nói: “Mỹ Bảo đáng yêu như vậy, đương nhiên là có người thích, cha ơi, cha có fans không?”

Khương Tấn Ngôn……

Vừa mở miệng đã làm trái tim người khác tan nát!

Fans sao, trước kia có, nhưng bây giờ đã không còn.

Cho dù có muốn làm fan, thì cũng không thể vượt qua trở ngại tâm lý làm fan của một kẻ nɠɵạı ŧìиɧ mua da^ʍ được.

Có lẽ còn sẽ “ôi” một tiếng rồi nhổ ra, không thể làm khó chính mình được.

Cung Kiêu bên kia cũng không ngừng trả lời điện thoại, Thang Tuyết ôm con gái nhìn Cung Kiêu, trên mặt có chút sợ hãi, khiến cô nhìn có chút yếu ớt, mỏng manh như thủy tinh trong suốt.

Sau khi Cung Kiêu cúp điện thoại, hắn nói với Thang Tuyết: “Đã điều tra xong, là công ty quản lý của Khương Tấn Ngôn ra tay, còn có một số nữ minh tinh, còn có……”

Cung Kiêu liếc nhìn Thang Tuyết, Thang Tuyết bất an hỏi: “Còn ai nữa?”



Thang Tuyết cũng không ngờ mọi chuyện sẽ phát triển tới mức này, sớm biết như vậy thì cô đã không tham gia cái chương trình này.

Không đúng, là tổ chương trình không nên mời Khương Tấn Ngôn.

Lúc ấy cô quá sơ suất, không để bụng, thậm chí còn có chút mong chờ được nhìn thấy Khương Tấn Ngôn nghèo túng.

Cũng để cho Khương Tấn Ngôn nhìn thấy bây giờ cô đang sống tốt đến mức nào, hơn nữa cô cũng có chút tò mò muốn biết mẹ của đứa trẻ là ai.

Cô nghĩ, Khương Tấn Ngôn đã cùng người phụ nữ khác sinh con, Trúc Sanh liệu có còn ở bên hắn, không giống, mọi chuyện đã không còn giống kiếp trước, bất an trong lòng Thang Tuyết tiêu tan đi không ít.

Kiếp trước, Thang Tuyết chưa từng được nhìn thấy con của hai người, bọn họ bảo vệ đứa trẻ rất kỹ, Thang Tuyết cũng không biết đứa trẻ trông như thế nào.

Nhưng kiếp này, Khương Tấn Ngôn đưa con gái tham gia chương trình, để một đứa trẻ không có mẹ nhận lời chỉ trích.

Cung Kiêu nói: “Còn có Bạch gia.”

Thang Tuyết có chút cứng đờ, vẻ mặt tràn đầy không thể tin nổi, “Bạch gia?”

Bạch gia là dân kinh doanh, tại sao lại tham gia chương trình này, là vì vợ Bạch Lương Triết là người mẫu, giới giải trí và giới thời trang có sự gắn kết với nhau, cho nên mới mời một nhà ba người bọn họ.

Tại sao Bạch gia lại làm như vậy?

Cung Kiêu nói: “Bạch Lương Triết và Thi Tư đã ly hôn, Thi Tư muốn đưa con gái ra nước ngoài sống, có lẽ Bạch Lương Triết muốn níu giữ vợ mình đi.”

Trên mạng Thi Tư biểu hiện rõ ràng là không thích Thang Tuyết, Bạch Lương Triết ly hôn có lẽ trong lòng còn bực bội, không nghĩ vấn đề là nằm ở mình, mà là người khác có vấn đề, bởi vậy mới trút giận lên Thang Tuyết.

Thang Tuyết:……

Con mẹ nó!

Đây là thứ đàn ông chó má gì?

Tâm lý của Thang Tuyết là vuốt ve lông chó lông mèo một chút, ôm một cái cũng không sao cả, vuốt ve một chút là nắm bắt được tâm tư, kết quả lại bị cắn ngược một miếng, có thể nói là đã làm trái tim cô tổn thương rồi.

Thang Tuyết tức giận mà nói: “Chuyện bọn họ ly hôn thì liên quan gì tới em.”

Cung Kiêu nói: “Bởi vì Thi Tư cảm thấy là em quyến rũ chồng cô ta, khiến bọn họ ly hôn.”

Thang Tuyết lập tức nói: “Là tình cảm của bọn họ không tốt, ly hôn, lại đi trách một người ngoài như em.”

“Ông xã, có phải anh cũng tin những lời bọn họ nói không?” Thang Tuyết nhìn chằm chằm vào sắc mặt của Cung Kiêu, “Em là người như thế nào, chẳng lẽ anh không biết sao?”

Cung Kiêu gật đầu, “Anh biết.”

Vừa dứt lời, trong lòng Cung Kiêu đột nhiên trầm xuống, hơi rũ mắt, trong đầu hiện lên một ý nghĩ kỳ lạ, Thang Tuyết có yêu hắn?



Trên mạng đều nói Thang Tuyết là một người cực kỳ nịnh nọt đàn ông, nịnh nọt có thể không phải, nhưng đúng là rất hiểu đàn ông, cô luôn thể hiện ra bên ngoài là cô thích hắn.

Có đôi khi bọn họ cũng xảy ra mâu thuẫn, nhưng cũng chỉ là tình thú mà thôi.

Thứ mà hắn cảm nhận, có chân thật không?

Trong đầu Cung Kiêu xuất hiện hai người tí hon, một người nói, Thang Tuyết là vợ hắn, là yêu hắn, hắn không nên nghi ngờ cô.

Một người khác lại nói, nếu chỉ một người nói như vậy có thể là vì thành kiến, nhưng nếu ai cũng nói như vậy thì rất đáng nghi ngờ.

Người tí hon 1 nói: “Không phải, đó là chiêu trò marketing của đối thủ, những thủ đoạn đó anh cũng biết mà.”

Người tí hon 2 nói: “Bên cạnh đã có một nạn nhân rồi, Khương Tấn Ngôn chính là kết cục, hơn nữa, cô ta bị nhiều người mắng như vậy, ở trong giới hào môn này, anh cũng bị chê cười.”

Người tí hon 1 nói: “Anh hãy nhớ lại những kỷ niệm của hai người đi, sao anh có thể không tin cô ấy.”

Người tí hon 2 nói: “Tôi không muốn nghe, phiền muốn chết.”

Cung Kiêu đau đầu muốn chết, thức trắng tới nửa đêm, hắn nói: “Em có muốn rời khỏi chương trình này không?”

Đã như vậy rồi, còn tâm trạng mà tham gia chương trình được sao?

Dù sao thì Cung Kiêu cũng đã mất hứng, còn rất bực bội.

Chương trình đối mặt với nguy cơ, một gia đình đi rồi, bây giờ một gia đình nữa cũng sắp rời đi.

Thang Tuyết lắc đầu nói: “Không rời, nếu chúng ta rời đi, chẳng phải sẽ nói cho người khác biết là chúng ta chột dạ sao?”

Cung Kiêu chỉ có thể nói: “Đã muộn rồi, chúng ta ngủ thôi.”

Một đêm này, cả Cung Kiêu và Thang Tuyết đều không thể ngủ ngon, lăn qua lăn lại, đều biết đối phương cũng không thể ngủ được, nhưng lại không có ai lên tiếng.

Có một loại cảm giác xấu hổ tràn ngập giữa hai người, ánh mắt Thang Tuyết trong bóng đêm có chút dữ tợn, không, cô sẽ không thể xảy ra chuyện gì được.

Bằng không thì chuyện cô trọng sinh có ý nghĩa gì, xem ra về sau cô cần phải cẩn thận hơn một chút.

Điều quan trọng nhất bây giờ là ổn định tâm trạng Cung Kiêu, cô không thể để Cung Kiêu lùi bước được.

Thang Tuyết biết đàn ông rất thích giữ sĩ diện, nếu sự tồn tại của cô khiến Cung Kiêu cảm thấy nhục nhã, nói không chừng Cung Kiêu sẽ còn vứt bỏ cô.

Không thể, tuyệt đối không thể.

Nghĩ như vậy, Thang Tuyết có chút nức nở, âm thanh rất nhỏ, cố gắng đè nén xuống.
« Chương TrướcChương Tiếp »