Quyển 1 - Chương 5

Nghĩ đến lịch sử ngoại tuyến trước đây của hệ thống, Tô Tranh nhịn không được lắm miệng, hỏi một câu:

"Năng lực này còn có hạn chế gì không?”

“Có nha! Chính là mỗi thế giới chỉ có thể sử dụng được một lần.”

“Lăn!”

“Vâng!”

Tô Tranh hận chết chính mình tại sao trước kia lại không hiểu chuyện như vậy.

Nếu nói lúc trước vì ở trong thế giới này lâu quá mà dần quên đi mình đang làm nhiệm vụ, chuyện này cũng không có gì đáng trách.

Nhưng cô lại mưu đồ nhân lúc cháy nhà đi hôi của, mà đi “ngủ“ với nam chính thì chuyện này không thể chối cãi được.

Chỉ là, cô cũng không phải là thần tiên nên làm sao biết được người trong truyện có thể tự mình thức tỉnh được?

Đúng là tự mình tạo nghiệp, tự mình hưởng.

Thôi chuyện này để sau, Tô Tranh ngồi xếp bằng trên giường nghĩ kế hoạch tiếp theo.

Hiện tại, cô đang trốn đông trốn tây, nếu tiếp tục trốn đông trốn tây như thế này thì quả thực rất nhanh sẽ bị tìm được. Mà hiện tại cô còn đang mang thai, đứa bé ở bụng chắc cũng đã hơn ba tháng, nếu muốn tiếp tục mang bụng to đi trốn thì khẳng định rất khó khăn, huống chi....

Tô Tranh nhìn vào tài khoản tiết kiệm của mình mà không nhịn được khóc thành một dòng sông.

Trong ba tháng này, cô luôn ở trong khách sạn tư nhân cao cấp nên khiến số dư trong tài khoản giảm thẳng xuống 50 vạn. Hiện tại cô còn phải dưỡng thai và chăm sóc sức khỏe mình, lúc sinh xong thì phải ở cữ nên cô phải tìm một bảo mẫu đáng tin cậy, nhưng vấn đề ở đây là những điều đó đều cần đến một số tiền lớn. Năm mươi vạn thoạt nhìn thì có vẻ nhiều nhưng thực chất cũng không nhiều lắm.

Cô có cần tiền đến mức phải vuốt mông nam chính không?

Xin lỗi chứ cô không có ý định vác cái bụng to đi làm mấy cái loại chuyện dở hơi này, làm mấy chuyện đó có khi còn ảnh hướng bảo bảo của cô!

Nam chính thế giới này tự mình thức tỉnh, nên theo suy đoán của cô, nếu bảo bảo trong bụng cũng có linh hồn thì phải làm sao? Nếu toàn bộ các nhân vật trong truyện đều thức tỉnh thì sao?

Bảo Bảo là sự cố ngoài ý muốn, nhưng cô cũng muốn nuôi dưỡng nó thật tốt. Đây chính là nguyên tắc của cô.

Xuyên qua nhiều thế giới, có nhiều nhiệm vụ có những nhân vật ngáng chân cô cũng không xuống tay, huống chi chỉ là một đứa trẻ.

Trong thế giới tiểu thuyết này, người đối phó người cũng không có vi phạm pháp luật, nhưng hào quang của tổng tài bá đạo rất mạnh. Cô không thể lấy bản thân và đứa bé trong bụng mình đánh cược được.

Cho nên vấn đề cấp bách bây giờ là nghĩ biện pháp trốn cho đến khi cô bình an sinh đứa trẻ ra, còn lại thì từ từ tính sau…

“Ký chủ ký chủ…”

“Cái gì?”

Hệ thống cần trọng nói: “Nhìn cái biên lai ở trên tủ bên đầu giường kìa.”

Tô Tranh tùy tiện cầm lấy cái biên lai trước đó bị vứt ở bên cạnh ấm nước, phát hiện là biên lai đăng ký thông tin của bưu cục. Trong đầu tồn tại một ký ức nói cho cô biết có một việc không được ổn………….

Đây là, AI trong thân thể cô bởi vì rơi vào đường cùng nên quyết định ngày hôm qua đem giấy khám thai gửi cho nam chủ, không phải chứ!

Này, hành động gì thế này ?

“Thống tử, đơn đăng ký hôm nay được đưa đi, nếu vậy đến tay anh cũng là ngày mai, như vậy đại biểu bây giờ tôi phải chạy trốn!”

“Ký chủ ký chủ, cô có thể không thể chạy được được nữa rồi…” Giọng hệ thống run rẩy vang lên:

“Nam chính đã đến nhà hàng ở dưới đại sảnh rồi….”

“Nhanh như vậy.”

Tô Tranh cảm giác đầu óc mình có chút hỗn loạn:

“ Sáng hôm nay, bưu cục mới gửi thư đi thì không có khả năng hôm nay liền đến nhanh như thế được?”

Làm cô còn cảm thấy mình có chút thông minh.

“Ký chủ, mọi chuyện trong thế giới này đi theo logic của tổng tài bá đạo! Tùy lúc đều có người mật báo, việc biết thư của cô cũng là điều bình thường.”

Hệ thống nhút nhát còn nói thêm câu:

“Còn có ký chủ, không thể nói đàn ông “nhanh” được”.

“Câm miệng! Để tôi nghĩ bây giờ nên làm gì…”