Quyển 1 - Chương 1

“Cái gì! Tôi kháng nghị!"

Tô Tranh sau khi nghe được phán quyết quả thật tức điên!

Hệ thống đi theo Tô tranh đi qua ba nghìn thế giới, lơ lửng ở một bên sốt ruột nói:

"Ký chủ, ký chủ, đừng cùng quan tòa AI này đối nghịch! Thật sự sẽ chết đó!"

Ký chủ nó từ trước đến nay không tranh không giành hoàn toàn giống như một nhân viên công vụ. Hệ thống ban đầu còn cho rằng ký chủ không có cái tính tình gì, chỉ là một ký chủ mềm yếu, nhưng đến hiện tại nó mới phát hiện ra hoàn toàn không phải như vậy!

A! Không không không, bây giờ trọng điểm không phải cái này! Trọng điểm là phải ngăn cản ký chủ của nó làm loạn trên tòa án, bằng không sẽ bị trừng phạt nghiêm trọng hơn!

Tô Tranh quay đầu tức giận nói: "TᏂασ con mẹ nó trừng phạt! Lão nương đây là đang tranh thủ chút quyền lợi cho bản thân mình!"

m thanh máy móc vang lên: "Bị can xin chú ý ngôn từ."

Ở trong không gian trắng xóa, không hiểu tại sao bản thân mình đột ngột quỳ rạp xuống đất, nghĩ chắc là do bọn AI kia giở trò, cô bỏ qua hệ thống đang ở bên cạnh cố can ngăn, tức giận ngẩng đầu lên nói:

"Lúc trước, khi lão nương nhận lời đề nghị của các người, thay các người làm nhiệm vụ để đổi lấy cơ hội sống lại! Bây giờ, các người xé khế ước đã đành, lại còn phán tôi lưu đày?"

Huống chi lý do còn là "sai sót thí nghiệm"!

Như thế nào? Chẳng lẽ cô xứng đáng bị xúi quẩy à? Xúi quẩy một lần còn muốn cô bị xúi quẩy lần hai hay sao!

"Tòa án sẽ không có sai lầm".

m thanh máy móc đầy lãnh đạm lại vang lên: "Tuy rằng nhiệm vụ cô làm là sắm vai nhân vật nhưng mà cô lại thương tổn đến nhân vật khác, thương tổnnghân vật cũng là thương tổn, phần trách nhiệm này cô không thể chối cãi."

"Kháng nghị" Tô Tranh cực kỳ phẫn nộ, cô cơ hồ tất đem tất cả giáo dưỡng của bản thân đều ném sang một bên:

"Lúc trước các người nói với tôi là đi vào thế giới tiểu thuyết để chữa trị cốt truyện, hoàn thiện số liệu. Khi đó các người nói là nhân vật bên trong đều không có sinh mệnh, cũng không có linh hồn tồn tại, chúng ta lúc trước còn ký khế ước..........”

Tô Tranh còn chưa nói xong, phía trên tựa hồ như có vài âm thanh như bị tạp máy, nhưng ngay sau đó, một giọng nữ ôn hòa vang lên:

“Chúng tôi đồng ý việc ký khế ước với nhân viên công tác Tô Tranh khi cô không hiểu rõ tình huống đã tiến hành nhiệm vụ là lỗi của chúng tôi. Nên có thể cân nhắc giảm nhẹ hình phạt.”

Tô Tranh lập tức phản ứng lại, tiếp tục nói: “Kháng nghị! Tôi hoàn toàn vô tội!”

“Tôi cũng cho rằng cô vô tội.” Giọng nữ ôn hòa không nhanh không chậm nói: “Nhưng vì trong thế giới nhiệm vụ cô từng tiến vào, có nhân vật đã thức tỉnh ý thức, trở thành một một nhân vật có linh hồn, căn cứ vào luật lệ của vũ trụ --------- theo cách người bình thường các cô hay nói chính là Trời Đất luân hồi, cô vẫn phải bị trừng phạt.”

Tô Tranh vẫn như cũ kiên cường hỏi : “Dựa vào cái gì chứ?”

“Đừng có gấp, trừng phạt bất quá cũng chỉ là hình thức mà thôi----cũng may hiện tại nhân vật có linh hồn thức tỉnh cũng không nhiều, cô chỉ cần căn cứ vào quá khứ mà tiến hành đối xử tốt với nhân vật có linh hồn thức tỉnh và cùng với nhân vật đó quan hệ là xong.”

Giọng nữ trấn an cảm xúc của Tô Tranh. Thanh âm tựa như ma chú, làm cho Tô Tranh lúc này cảm thấy mơ màng, cảm xúc cũng bình ổn rất nhiều:

“Đây là có ý gì?”

Hệ thống thật cẩn thận nói: “Đại khái chính là ký chủ đi trấn an, đối xử tốt với nhân vật đó, đó cũng chính là chuộc tội.”

“Không sai.” Giọng nữ tiếp tục không nhanh không chậm nói:

“Vì để đền bù cho sai lầm của chúng tôi, chúng tôi sẽ cho cô sự trợ giúp lớn nhất, đồng thời cô cũng sẽ được tiếp tục sử dụng hệ thống mà cô đang dùng.”

“Như thế thì cơ thể ban đầu của tôi đâu?”

“Yên tâm, chờ cô hoàn thành.....nhiệm vụ chuộc tội, chúng tôi sẽ đem linh hồn cô thả xuống thời điểm bắt đầu, thời gian sẽ thỏa đáng và chúng tôi cũng sẽ bồi thường cho cô.