Chương 14

Lý Nhị Nữu vội che miệng lại, “ưm ưm” hai tiếng, tỏ vẻ sẽ không dám đi nói lung tung nữa, khiến mọi người đều cười, không khí cũng bớt trầm trọng hơn. Kim Tam Thiện vội thở hắt ra, nói: “Chỉ hy vọng chúng ta gặp chủ tử tốt bụng hiền lành.”

Nhất thời mọi người cũng không có ý kiến khác, Tô Lan Chỉ tâm trạng không tốt, lại muốn để Lý Nhị Nữu biết sợ, đỡ phải thô tâm đại ý, lỡ như có xảy ra chuyện gì thật, chính mình cũng không thể cứu nàng. Chi bằng doạ nàng một chút, có thể khiến nàng cẩn thận hơn cũng tốt, cho nên Tô Lan Chỉ không hề an ủi. Hai người Lý Kim đúng thật là bị doạ sợ, cũng không dám lên tiếng.

Không bao lâu thì Tiểu Thịnh Tử tới thu dọn chén đũa, Kim Tam Thiện nhân lúc giúp hắn thu dọn chén đĩa không lôi kéo hắn nói vài câu, khi trở về trên mặt liền mang theo ý cười, bảo nàng đã nói với Tiểu Thịnh Tử rồi, hắn sẽ để ý hỏi thăm, các nàng chỉ cần yên tâm ngồi chờ tin tức.

Đến cuối cùng chọn ai làm hoàng hậu đều là phiền não của những người cao cao tại thượng kia, đám tiểu cung nữ như Tô Lan Chỉ vẫn cứ là bình tĩnh sinh hoạt. Chớp mắt đã sắp vào tháng 5, thời tiết ngày một nắng lên, trang phục mùa hè cũng đã phát tới tay mọi người, y phục thống nhất là kỳ bào màu xanh nhạt thẳng đuột, vừa to vừa rộng, cho dù dáng người có thướt tha hơn nữa mặc vào cũng không thấy được. Bất quá chất vải không tồi, mặc vào cũng rất thoải mái.

Cuộc chiến tranh đoạt vị trí hoàng hậu ồn ào cuối cùng cũng hạ màn khi mọi người đổi sang y phục mùa hè, lịch sử không có gì bị thay đổi, cách cách nhà Hách Xá tước bình trung tuyển (1), xác định trở thành nguyên phối hoàng hậu của Khang Hi. Cùng lúc đó, sách phong cách cách Nữu Hỗ Lộc thị làm quý phi, Đồng cách cách thành Đồng phi, còn Mã Giai thị, Nạp Lạt thị và thêm một vị quý nữ Mông Cổ Khoa Nhĩ Thấm bộ Bát Nhĩ Tế Cát Đặc thị đều là thứ phi.

Ban đầu Tô Lan Chỉ mới nghe tin tức này còn cảm thấy hơi lạ, sau mới chợt nhớ tới chế độ quy định phân vị của phi tần mà Thuận Trị định ra vẫn chưa được thực thi, mà Khang Hi lúc này ước chừng còn không có nhớ tới chế độ mà cha hắn định ra, cho nên tất cả đều dùng “thứ phi” mà kêu.

Lại qua mấy ngày, Tiểu Thịnh Tử cuối cùng cũng đem tin tức trở về, nghe nói là từ cung nhân đến Đồng gia, Nữu Hỗ Lộc gia và Hách Xá gia tuyên chỉ. Đồng cách cách, không đúng, là Đồng phi, Đồng phi tiến cung sẽ ở tại Thừa Càn cung, Nữu Hỗ Lộc quý phi ở Vĩnh Thọ cung, hoàng hậu tất nhiên là ở Khôn Ninh cung. Mà vài vị thứ phi khác trong cung được xác định đưa tới Vĩnh Hoà cung, Diên Hi cung và Dực Khôn cung ở lại. Cảnh Nhân cung của họ tạm thời không có quý nhân nào vào ở, bọn họ vẫn có thể tiêu dao thêm một thời gian.

Biết được tin này, mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm, tuy nói làm việc cho quý nhân chủ tử có thể thêm chút thể diện, nhưng các nàng đều là người không có chỗ dựa, cũng chẳng muốn vinh hoa phú quý, lại bị kinh nghiệm của người đi trước doạ sợ, chỉ thầm mong có thể bình an xuất cung là tốt rồi. Cho nên, tuy rằng Cảnh Nhân cung không có chủ tử, nhưng nếu các nàng lỡ có làm sai cũng không sợ bị phạt, mọi người đều cao hứng tận trong lòng.