– Để tôi thử xem.
Cô lấy túi đựng kim châm đến bên cạnh người bệnh, ngồi xuống, lấy kim châm trước tiên châm vào huyệt Thủy Câu, đâu sâu tới răng, kim hướng lên trên, sau đó đi đến các huyệt tiêu máu Bách Hội, Ủy trung, Thập Tuyên, Dương Lăng, Hậu Khê để, gia tăng cường độ thích hợp.
– Này người phụ nữ kia, ngươi có biết cách chữa trị không? Huyệt Bách Hội nằm trên đỉnh, là căn nguyên của Bách Tông, được liệt vào cấm huyệt trong y tịch. Ngươi châm lung tung như thế, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì đừng có ăn vạ ta đấy. – Kim Đại Nha thấy thế vội lên tiếng ngăn cản.
Mai Cẩm không để ý tới anh ta, tập trung liên tục dùng châm. Dần dần, sự co giật của tay chân người đàn ông không còn nữa, lúc giữ kim châm, Mai Cẩm kêu tiểu nhị của Hồi Xuân Đường mang ngải cuộn tới, đi Khí hải, Bách hội thực hiện phương pháp chim sẻ mổ. Một lúc sau, nghe thấy anh ta rên lên một tiếng, từ từ mở mắt ra, cuối cùng đã tỉnh lại.
Bùi Trường Thanh vẫn luôn căng thẳng đứng bên cạnh quan sát, thấy người đàn ông kia đã tỉnh lại thì mừng rỡ, người đứng ngoài cửa cũng thở phào nhẹ nhõm, lần lượt nói:
– Tỉnh rồi, thế mà tỉnh rồi.
Kim Đại Nha đứng ở bên cạnh rất xấu hổ.
Mai Cẩm tiếp tục xoay châm một lát, chờ người đàn ông hoàn toàn tỉnh lại mới thu châm về, nhờ người mang cho anh ta một bát nước muối nhạt.
Người đàn ông tư từ uống hết, cảm thấy tinh thần đã hồi phục một chút, cố gắng ngồi dậy cảm ơn Mai Cẩm, nói mình tên Lưu Tam, là người bên ngoài, muốn đi xưởng đồng ở Quân đài nhờ cậy người thân làm ở đó tìm giúp việc làm, không ngờ tới nơi này rồi lại bị trộm mất lộ phí, vừa đói vừa khát, cộng thêm phơi nắng trời cả ngày nên đã ngất đi.
– Cữu cữu của ta làm ở Quân Đài. Cách nơi này không xa, nhưng đi lại cũng mất hai ngày đường. Ta cho ngươi chút lộ phí để ăn uống ngủ nghỉ, sau này thuận tiện ngươi có thể trả lại cho ta sau cũng được. – Bùi Trường Thanh xua tay hào phóng nói.
Lưu Tam càng cảm kích, nức nở nói:
– Nếu không phải gặp được hai vị ân nhân, tôi không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Xin ân nhân nhậy một lạy của tôi.
Nói xong quỳ xuống muốn dập đầu, nhưng Bùi Trường Thanh nâng dậy, nói:
– Thiên hạ này không có ai không phải là huynh đệ, hôm nay trùng hợp gặp nhau cũng là có duyên, có gì phải bận tâm!
Nhìn thấy Lưu Tam dường như muốn gấp gáp lên đường, Mai Cẩm nói:
– Huynh đang bị cảm nắng, dù là tỉnh lại nhưng không nên lên đường ngay, nên tìm chỗ nghỉ ngơi qua đêm, uống chút nước muối nhạt. Phải nhớ không được uống nhanh mà cách nửa canh giờ thì uống một chút, chờ hồi phục nhiều rồi thì hẵng lên đường.
Lưu Tam gật đầu ghi nhớ, nhận chút tiền mà Bùi Trường Thanh đưa cho, cứ mãi cảm ơn, cuối cùng được người nhiệt tình đỡ ra khỏi ngưỡng cửa, tìm một nơi để nghỉ ngơi.
Từ lúc Mai Cẩm cứu Lưu Tam tỉnh dậy, Kim Đại Nha liền trốn vào trong nội đường không dám ra ngoài. Mai Cẩm tự hỏi tiểu nhị mua được chút xuyên khung rồi cùng Bùi Trường Thanh đi ra Hồi Xuân Đường.
Bùi Trường Thanh vui mừng nói:
– Cẩm Nương, nàng có nhìn thấy vẻ mặt vừa rồi của Kim Đại Nha không? Không ngờ y thuật của nàng lại tốt đến mức có thể vượt qua Kim Đại Nha! Lão ta là lang trung nổi tiếng nhất trong huyện!
Mai Cẩm mỉm cười nói:
– Không phải thϊếp y thuật giỏi mà là Kim lang trung này chỉ thuộc lòng sách y không biết linh hoạt. Phương pháp của ôn ta chỉ chữa được chứng cảm nắng nhẹ, còn gặp phải tình huống như Lưu Tam thì không có tác dụng. Thϊếp dùng kim châm đâm vào Thủy Câu Bách Hội dùng để để tỉnh táo, thông não, thông huyết, tách độc tố nhiệt, Thập Tuyên thì cũng có tác dụng thanh nhiệt trị thần, điều tiết âm dương. Lưu Tam tứ chi co giật, đây là hiện tượng nhiệt cực động phong, lấy huyệt Dương Lăng Tuyền trong cơ để giãn cơ, giảm co thắt, mà Hậu Khê thông với đốc mạch, thông với đại não, có tác dụng dập gió, làm dịu cơn co giật…