Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Không Vẻ Đẹp Của Nàng

Chương 30

« Chương TrướcChương Tiếp »
– Muốn dọn à?

Quay lại, thấy hắn đã theo vào từ lúc nào, đang đứng ở cửa, liền gật đầu nói:

– Chàng có thể khiêng ra ngoài hộ thϊếp được không?

– Tất nhiên là được.

Bùi Trường Thanh đi tới, dễ dàng nhấc cái hòm ra ngoài, đặt trên bãi đất trống ngoài sân.

Mai Cẩm cùng đi ra ngoài, cảm ơn xong mở hòm ra, mùi thuốc nồng xộc thẳng vào mũi.

Bùi Trường Thanh khiêng cái hòm xong cũng không rời đi mà có chút tò mò đứng xem. Bên trong cái hòm được mở ra đều là dược liệu, tròn xoe mắt:

– Sao toàn bộ đều là thuốc vậy? Đều là từ kinh thành mang đến à?

Hắn dường như đã quên mất những khó chịu của ngày hôm qua, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.

– Không phải, là mua trên đường ạ. – Mai Cẩm đi đến nhà bếp tìm mấy cái tìm đĩa trống, bắt đầu lấy dược liệu ra phân loại từng loại một.

– Nàng mua nhiều thuốc như vậy làm gì? – Bùi Trường Thanh càng tò mò hơn, – Nhà chúng ta đâu có mở hiệu thuốc đâu.

Mai Cẩm ngồi xổm dưới đất phân loại dược liệu cười nhẹ:

– Lúc thuyền đi qua Ích Châu thì có gặp chợ thuốc, thϊếp đã lên bờ đi dạo xem và sau đó thì mua một chút ít. Chàng xem này. – Mai Cẩm bẻ một cây thủ ô còn chưa cắt cho hắn xem, – Nó dài và dày, mặt cắt ngang có vỏ màu nâu tím và vỏ màu đỏ tím, ở giữa chuyển sang màu nâu trắng, phân tầng rõ rệt, vị đắng. Thϊếp chưa từng thấy loại dược liệu nào tốt như thế, rất tốt cho dưỡng tâm an thần xua phong, thông kinh.

– Nàng có vẻ hiểu rõ nhỉ, nàng biết khám bệnh nữa à? – Bùi Trường Thanh ngạc nhiên hỏi.

– Có hiểu chút ạ. – Mai Cẩm mỉm cười.

– Thế thì tốt quá! – Bùi Trường Thanh rất vui nói, – Mẹ ta mấy năm nay thường bị mất ngủ, đôi lúc bị đau đầu nữa. Ta muốn thuê người giặt giũ cơm nước cho mẹ đỡ đần cho mẹ, nhưng mẹ lại không cho. Nếu nàng biết xem bệnh vậy thì xem cho mẹ hộ ta với.

Quay đầu, nhìn thấy phía sau cửa tiền sảnh có một bóng người đang di chuyển, chính là Vạn thị, vui vẻ reo lên.

– Mẹ, Cẩm Nương biết khám bệnh đó. Để Cẩm Nương khám cho mẹ nhé.

————

Vạn thị đã biết chuyện xảy ra trong phòng tân hôn ngày hôm qua, về sau Bùi Trường Thanh lại lẳng lặng ra ngoài, buổi tối trở về hỏi hắn, hắn nói ra ngoài thì gặp bạn bị kéo đi uống rượu, chúc mừng hắn cưới vợ, còn lại thì không nói gì khác. Trong lòng Vạn thị trách Lâm Ngũ Nương rất nhiều, càng lo lắng cho con trai với con dâu vì chuyện này mà có mâu thuẫn, vừa rồi thấy hai người ở trong sân, liền tránh ở bên cạnh để nghe, thấy hai người vừa nói vừa cười, như là không có chuyện gì xảy ra, bấy giờ mới thấy yên lòng. Lại nghe con trai gọi mình thì vui vẻ đi tới.

Vạn thị từ lúc có tuổi sức khỏe đã không còn như trước nữa, sợ gió máy hay đổ mồ hôi trộm, mất ngủ và mỏi mệt, cũng đã khám lang trung. Có điều lang trung địa phương am hiểu ngoại khoa điều trị vết bầm tím và chấn thương tốt hơn, còn lang trung am hiểu chẩn đoán và điều trị hội chứng lại rất ít. Toàn huyện thành cũng chỉ có bên huyện nha có y quán Hồi Xuân mở cửa đã lâu năm, lang trung họ Kim, tên hiệu là Kim Đại Nha, có y thuật giỏi nhưng lại tham tiền và lợi ích, ngoài việc lấy nhiều tiền tư vấn, còn nhất quyết yêu cầu bệnh nhân uống thuốc tại hiệu thuốc của nhà mình. Nếu người bệnh đi lấy thuốc ở hiệu khác, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì mình sẽ không chịu trách nhiệm. Thuốc ông ta bán còn đắt hơn hai phần so với nhà khác, Vạn thị đi khám một lần thì không chịu đi nữa.

Mai Cẩm bảo Vạn thị ngồi xuống, cẩn thận quan sát nghe hỏi kỹ càng triệu chứng, cô đoán Vạn thị bị mất ngủ và đau nửa đầu do khí huyết thiếu hụt và suy nhược thần kinh nhẹ, nên nói:

– Không phải vấn đề gì lớn ạ, nhưng mà cần phải từ từ điều trị. Con kê đơn thuốc, mẹ uống hằng ngày theo đơn. Theo tình hình con sẽ điều chỉnh đơn thuốc từ từ ạ.
« Chương TrướcChương Tiếp »