Chương 763: C763: Đến lúc hành động rồi

Trên bờ, Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm nói: "Các vị tướng quân, ta cảm thấy chúng ta có thể hành động rồi!"

Ánh mắt mọi người sáng lên: "Nguyên soái muốn chúng ta làm như thế nào?"

Lâm Bắc Phàm nhỏ giọng nói: "Phương pháp rất đơn giản, các ngươi len lén trà trộn vào trong trận doanh hai bên, ngụy trang thành người của bọn họ, sau đó tùy cơ ứng biến, công phạt lẫn nhau..."

Mọi người liên tục gật đầu, lập tức hành động.

Đêm lại buông xuống, nhiều tàu thuyền quay trở lại nghỉ ngơi, ngày thứ hai lại tiếp tục tìm kiếm xương rồng.

Mà lúc này, thời tiết đột nhiên biến đổi, gió lớn trên biển thổi tới cuộn lên sóng to gió lớn. Mây đen dày đặc trên bầu trời, sấm chớp đùng đùng, sau đó là trời đổ

xuống cơn mưa to lộp bộp lộp bộp. Trong thời tiết kỳ lạ như vậy, một con quái vật khổng lồ lúc ẩn lúc hiện trên bầu trời Nam Hải...

Vừa nhìn thấy vật này, mọi người ngay lập tức trở nên kinh ngạc mừng rỡ. "Xương rồng! Đó là xương rồng!"

“Xương rồng lại xuất hiện rồi!"

"Mau đuổi theo!"

Mọi người lại điên cuồng lao ra biển một lần nữa, ở chỗ thủy quân Đại Viêm, tướng quân của Đại Viêm nhìn thấy một màn này thì vừa vui mừng vừa đau đầu.

Vui mừng là bởi vì xương rồng thật sự đã xuất hiện, hơn nữa còn xuất ở trong khu vực thủy quân của hắn ta, bọn họ càng có cơ hội đạt được xương rồng hơn so với những người khác. Đau đầu là bởi vì những người khác đều lao tới, bọn họ làm sao ngăn cản được? "Không cần để ý nhiều như vậy nữa, trước tiên lấy được xương rồng đã rồi nói sau!”

Tướng quân của Đại Viêm dẫn một hạm đội đi cướp xương rồng, để lại một hạm đội để ngăn cản người khác.

Những hạm đội chạy tới kia đã nhanh chóng giao chiến với của thủy quân Đại Viêm.

Một bên liều mạng chạy nước rút, một bên liều mạng ngăn cản, chẳng ai chịu nhún nhường, đánh tới mức trời đất mù mịt, vô cùng tối tăm.

Từng chiếc thuyền lớn sụp đổ, binh lính trên thuyền lần lượt rơi xuống nước.

Các tướng quân của Đại Võ trà trộn vào giữa hai quân, công phạt lẫn nhau, làm cho thương vong của hai bên gia tăng.

Đương nhiên, còn có rất nhiều cao thủ đột phá từng tầng ngăn trở, đạp sóng đi về phía trước, nhanh như chớp đi cướp xương rồng.

€ó rất nhiều người đã đuổi kịp hạm đội của tướng quân Đại Viêm.

Tướng quân của Đại Viêm vô cùng sốt ruột: "Cao thủ Tiên Thiên lên, ngăn cản bọn họ lại cho lão phu!"

"Vâng, tướng quân!"

Đại chiến cấp bậc Tiên Thiên nhanh chóng bắt đầu.

Tướng quân của Đại Viêm dẫn một hạm đội nhỏ nhanh chóng đi tới nơi có xương rồng, mắt thấy xương rồng càng ngày càng gần, hắn ta vô cùng mừng rỡ: "Sắp rồi sắp rồi! Sắp có được xương rồng rồi! Tốc độ của mọi người nhanh hơn một chút, nhanh hơn một chút đi!"

Vì thế, con thuyền của tướng quân lại nhanh hơn một chút.

Thời gian khoảng một chén trà, thủy quân của Đại Viêm càng đết xương rồng hơn. Khoảng cách hai bên không đến hai mươi trượng, có thể dùng cụm từ gần trong gang tấc để hình dung.

Khi tướng quân của Đại Viêm cho rằng sắp có được xương rồng rồi thì xương rồng lại lượn vòng quanh rồi dần dần bay lên trời trong ánh mắt khϊếp sợ của hắn ta, bay lên bầu trời, nhanh chóng biến mất trong mây đen. rồng của lão phu!"

"Xương Tướng quân của Đại Viêm phát ra tiếng kêu bị thương. xương rồng lại bay đi rồi, đại chiến tất nhiên đã kết thúc. Lúc tướng quân Đại Viêm trở về kiểm kê

binh mã, lại tức giận phun ra một ngụm máu.

Bởi vì hắn ta đã tổn thất ba trăm chiếc thuyền, số lượng thủy quân đã hy sinh lên tới hơn tám vạn người nhưng lại không vớt vát được cái gì, đúng là lỗ to.

Thủy quân Đại Hạ cũng không khá hơn bao nhiêu, bọn họ tổn thất hơn hai trăm chiếc bảo thuyền, số lượng thủy quân hy sinh lên tới hơn sáu vạn người,

cũng không vớt vát được gì.

Về phần các thế lực giang hồ khác cũng hy sinh không nhỏ, tốt nhất là không đề cập đến nữa.

Các tướng quân Đại Võ trở về, mặt mày rạng rỡ. “Nguyên soái, đánh trận này thật là đã đời!"

"Đoán xem ta đã phá hủy được bao nhiêu bảo thuyền? Tất cả là ba mươi ba chiếc, ha hai"

“Có một vị tướng quân Đại Hạ còn bị ta gϊếŧ chết, thật sảng khoái!" “Thật trùng hợp, ta cũng gϊếŧ chết một vị tướng quân của Đại Viêm, ha hai”

"Nguyên soái đại nhân, lần sau có chuyện tốt như vậy tuyệt đối không được. quên bản quan đâu đấy!"

Thành quả chiến đấu của mọi người rất phong phú. . truyện ngôn tình

Lâm Bắc Phàm cười nói: "Bản quan đoán chừng xương rồng này còn có thể tiếp tục xuất hiện, cho nên đại chiến vẫn chưa chấm dứt! Các ngươi nghỉ ngơi hồi phục cho tốt, tranh thủ lần sau gây ra tổn thất lớn hơn cho bọn họ!"

"Vâng, nguyên soái!"

Mọi người đồng thanh...

Tuy rằng trận chiến này khiến cho các bên thế lực tổn thất nghiêm trọng, nhưng tin tức xương rồng lại xuất hiện đã mang tới kí©h thí©ɧ cực lớn cho mọi người, vì thế lại phái thêm nhiều nhân thủ nữa tới.

Đại Hạ hoàng triều lại phái thêm mười vạn thủy quân tới.

Lần này Đại Viêm hoàng triều phái hai mươi vạn thủy quân, gần như điều toàn bộ thủy quân trong nước bọn họ qua đó hết, còn có bộ binh lại tăng thêm mười vạn người nữa, tổng cộng ba mươi vạn bộ binh bao vây bờ biển.

Đại Võ hoàng triều vẫn không có động tĩnh lớn bao nhiêu. Lâm Bắc Phàm chỉ tăng thêm một vài cao thủ, tùy cơ ứng biến mà thôi.