Ngọc Thanh dùng nước nóng cọ rửa sạch sẽ từ đầu đến chân rồi mặc bộ đồ ngủ có sẵn trong văn phòng. Chờ quần áo được giặt sạch, cô mới mang chúng ra khỏi không gian.
Cô cầm quần áo đến phơi trên kệ ở cuối giường bệnh, lúc tỉnh dậy lần nữa trời đã lờ mờ sáng.
Bên ngoài phòng bệnh truyền đến thanh âm người đi lại, sợ một chút có người đến kiểm tra phòng, Ngọc Thanh nghĩ đến việc nhanh chóng thay bộ đồ cũ nát đã được làm sạch từ nửa đêm vào.
Cô chống đỡ thân thể mình ngồi dậy, dùng chân kéo đôi giày vải dưới gầm giường ra, khóe miệng co giật vài cái.
Đây là dạng giày vải gì vậy?
Mũi giày nát có hai cái lỗ lớn, nếu đi thì chân có năm ngón sẽ có ba ngón nằm bên ngoài. Phần thân giày hở nhưng ngược lại phần gót lại hơi dính vào nhau một chút.
Không còn nghi ngờ gì về đôi giày này nữa, nó tuyệt đối mát mẻ khi mang vào mùa hè vì ngoại trừ có khác về phần ngoại hình nhưng về tính chất thì nó có thể được mang như một đôi sandal. Còn nếu mang nó vào mùa đông chắn chắn có thể khiến ngón chân sưng lên, lạnh cóng như củ cải đỏ.
Ngọc Thanh mang đôi giày vải rách rưới bước ra gần cửa và bật chiếc đèn duy nhất trong phòng lên. Ánh sáng mờ nhạt chiếu sáng khắp gian phòng khiến căn phòng trở nên ấm áp hơn.
Quần áo cũng được coi là khô nhưng khi cầm trên tay cảm giâc vẫn có chút ẩm ướt miễn cưỡng có thể mặc được.
Bây giờ cô là bệnh nhân trong phòng bệnh không có việc gì làm, sau khi thay xong quần áo liền đem chốt cửa mở ra rồi quay trở về giường nằm.
Quả nhiên đúng như cô nghĩ, cửa phòng không bao lâu đã bị đẩy ra, một nữ y tá* khoảng ba mươi tuổi bước vào.
“Ngọc Thanh đúng không?”
“Phải.”
“Đây, cô đo nhiệt độ đi. Nếu như nhiệt độ cơ thể bình thường không có vấn đề gì thì hôm nay cô có thể xuất viện.” Y tá đem một cây nhiệt kế nhét vào dưới cánh tay cô.
“Cảm ơn!”
Trong lòng có chút hoảng hốt, thời điểm hiện tại cô không có chốn dung thân, rời khỏi đây cô không biết bản thân sẽ phải đi đâu.
Sau khi xác nhận thân nhiệt của Ngọc Thanh bình thường và không có cảm giác khó chịu nào khác trong cơ thể, y tá liền thông báo sau bác sĩ kí vào giấy đồng ý xuất viện tại văn phòng cô có thể xuất viện. Muộn nhất là buổi chiều trước khi bác sĩ tan làm để tránh lãng phí tài nguyên xã hội.
“Cô ta đúng là một cái sao chổi, không chỉ lãng phí tài nguyên xã hội, mà còn sống đều là lãng phí lương thực! Sao hôm qua cô không chết đuối luôn đi!”
Thanh âm nữ sắc bén đột ngột vang lên từ phía sau. Khiến cho y tá kinh hãi, chiếc nhiệt kế trên tay rơi xuống đất bị vỡ thành ba bốn đoạn. Thủy ngân bên trong tuôn ra thành vô số hạt bạc nhỏ.
Ngọc Thanh nhíu chặt mày, chính là người phụ nữ điên ngày hôm qua. Trong nháy mắt, cô cảm thấy da đầu không chỉ tê dại mà khu vực da đầu chảy máu ngày hôm qua cũng bắt đầu ẩn ẩn đau.
Cô y tá nhìn xuống chiếc nhiệt kế bị vỡ đã không thể nhặt lên được, đau lòng đến mức run lên liền tức giận ngẩng đầu lên, hương vào thủ phạm giận dữ trực tiếp hét lên: “Bà là ai? Không nhìn một chút xem đây là nơi nào. Bệnh viện huyện là nơi bà có thể làm loạn được sao? Bây giờ bà hại tôi làm vỡ chiếc nhiệt kế này, tranh thủ thời gian đi với tôi thừa nhận sai lầm rồi bồi thường theo giá.”
Dứt lời y tá liền kéo Ngũ Tiểu Linh ra ngoài.
Cô mặc kệ giữa hai người xảy ra mâu thuẫn gì, hiện tại chỉ biết nếu không đưa người phụ nữ này đi nhận sai lầm thì bản thân sẽ phải nhận tội danh hủy hoại tài sản công.
“Này! Cô đừng cản tôi, tôi đến đây để tính sổ với con bé sao chổi kia, cô ta đã hại chết con trai tôi. Tôi nói là mau buông ra!”
Bình thường, nếu Ngũ Tiểu Linh hại y tá làm vỡ nhiệt kế, bà ta có thể cảm thấy tội lỗi và sợ hãi nhưng hiện tại con trai bà ta chết rồi. Trong lòng bà mọi thứ dường như chẳng là gì so với con trai.
"Đồng chí!” Y tá không buông tay, nghiêm mặt nói: “Việc riêng của bà tôi không quan tâm, nhưng nếu làm hư hỏng tài sản công thì phải bồi thường theo giá, dù đi đâu cũng phải tuân theo nguyên tắc này. Giờ hãy đi cùng tôi đến phòng trực ban để trả tiền bồi thường!”
*Một chút trải lòng của dịch giả <3
Giải thích về việc thay đổi cụm từ “Vệ sinh viên” ở những chương đầu thành y tá thì Junni đã tìm hiểu về cụm từ trên nhưng không tìm thấy thông tin hữu ích, do đó tui đã thay đổi một chút để mọi người có thể đọc mà không bị gián đoạn bởi từ ngữ khó hiểu.