- 🏠 Home
- Hệ Thống
- Dị Giới
- Xuyên Không Vào Đấu La Đại Lục Ta Có Hệ Thống Xịn Với Đãi Ngộ Tân Thủ Tốt
- Chương 50: Đệ tam hoàn
Xuyên Không Vào Đấu La Đại Lục Ta Có Hệ Thống Xịn Với Đãi Ngộ Tân Thủ Tốt
Chương 50: Đệ tam hoàn
Trữ Vinh Vinh nhìn Áo Tư Tạp bằng ánh mắt tràn ngập tâm tình phức tạp, lúc này, giờ phút này, nàng rốt cuộc lần đầu tiên nhận thức được rằng, trong các đệ tử của Sử Lai Khắc, mình có lẽ là kẻ kém cói nhất.
"Khái khái". Áo Tư Tạp nhìn bộ dáng mọi người trợn mắt há hốc mồm trong lòng cảm thấy thầm sảng khoái. Ho khan hai tiếng, tiếp tục nói: "Ân, ta còn chưa có nói hết mà. Đệ tam hồn hoàn kỹ năng của ta là phi hành,.... trong một phút."
"Dựa vào…" Trừ Triệu Vô Cực nhẫn nhịn chưa nói gì, tất cả những người khác đều rộn lên.
Đới Mộc Bạch tức giận nói: " Tiểu Áo, Ngươi không phải định làm cho mấy lão ca chúng ta thêm mệt mỏi đấy chứ? Nói chuyện như vậy làm sao bọn ta thở nổi."
Áo Tư Tạp cười hắc hắc, rồi nói: "Đái lão đại, ngươi định uy hϊếp ta đấy ư? Bay lượn trong vòng một phút thì sao chứ? Có nhiều người có thể làm như vậy sao?"
Đới Mộc Bạch bĩu môi, nói:" Một kỹ năng hiếm có ư? Thì sao chứ? Phi hành trong một phút thì có lợi ích gì? Gặp phải địa phương có rộng lớn một chút như sông hay vách núi thì làm sao đây?"
Áo Tư Tạp hai mắt thất thải quang mang trở nên rõ ràng hơn. "Có thật là không có tác dụng chứ? Nếu phi hành trong một phút, bằng vào tốc độ của Phượng vĩ kê quan xà thì sao??
"Cái gì?"
Đới Mộc Bạch thất kinh. "Ngươi nói là ăn cái ma cô tràng này của ngươi là có thể bay một phút với tốc độ của Phong vĩ quan kê xà? Có thể sao?"
Áo Tư Tạp ngạo nghễ nói: "Sao lại không được chứ? Đệ tam hồn hoàn của ta có được là do Phong vĩ quan kê xà, hồn kỹ tự nhiên cũng có liên quan đến nó, ta cảm thụ có lẽ không sai đâu. Sau này muốn ăn ma cô tràng của ta, các ngươi phải hảo hảo van cầu ta."
Trữ Vinh Vinh vừa mới thở phào nhẹ nhõm lại bị Áo Tư Tạp nói làm cho khϊếp sợ. Mặc dù chỉ có thể duy trì trong một phút, nhưng chính là lấy tốc độ của Phong vĩ kê quan xà mà tính, sợ rằng ít nhất cũng phải bay được khoảng cách trên hai ngàn thước sao.
Hay là tương đương với tình huống khi gặp nguy hiểm, có thể trong một thời gian ngắn ngủn trong vòng một phút chạy ra ngoài hai ngàn thước, không cần quan tâm đến tình trạng địa hình xung quanh ra sao.
Cái kỹ năng này quả là cường hãn, tuyệt không thể thuần tuý so sánh với kỹ năng phụ trợ Phi hành khác, phải biết rằng, bình thường kỹ năng phụ trợ Phi hành mặc dù có hiệu quả nhưng tốc độ phi hành rất chậm.
Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu nói: "Cuối cùng cũng không có lãng phí tinh lực chút nào. Tiểu Áo, nghe ngươi nói thì đệ tam hồn hoàn này thì là phi thường tốt. Nếu lấy hồn lực của ngươi bây giờ, có thể chế tạo bao nhiêu cái ma cô tràng?"
Áo Tư Tạp suy nghĩ một lúc rồi trả lời: "Cái ma cô trang này tiêu hao hồn lực so với hai loại hương tràng trước thì lớn hơn nhiều. Lấy tình huống của ta bây giờ, một lần tính nhiều nhất cũng chỉ có thể chế tạo mười cái,lúc đó thì hồn lực sẽ tiêu hao cũng gần như không còn. Phải khôi phục toàn bộ lại mới có thể chế tạo tiếp."
Nhìn chúng đệ tử, Triệu Vô Cực hài lòng nói: "Mười cái như vậy là đủ rồi, sau này hồn lực của ngươi sẽ tăng lên, số lượng cũng sẽ không ngừng tăng lên. Trong hệ thực vật phụ trợ vũ hồn, hương tràng của ngươi từ bây giờ bắt đầu có thể tính là nằm trong nhóm cực phẩm. Tốt lắm, đại gia ta chuẩn bị một chút, đợi Tiểu Tam tu luyện tỉnh lại chúng ta lập tức rời khỏi nơi này, quay về học viện."
Vừa nói xong, Triệu Vô Cực nhấc chân hướng về phía Đường Tam và Tiểu Băng đi đến. Lúc này Áo Tư Tạp đã hấp thu xong hồn hoàn, hắn quyết định để bọn nhỏ có thể nghĩ ngơi, còn chính bản thân hắn thay thế hộ pháp cho Đường Tam. Sau đó lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi này, tránh đêm dài lắm mộng.
"Triệu sư phụ, sợ là chúng ta còn chưa thể đi." Đúng lúc này, Đường Tam đang ngồi tu luyện đột nhiên mở mắt, vừa nói vừa nhìn Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực sửng sốt một chút, "Không thể đi? Tại sao? Tiểu Tam, nơi đây là Tinh Đấu đại sâm lâm, không phải là địa phương để chơi đùa. Ta là sư phụ, ta nói rồi, mục tiêu đã hoàn thành, chúng ta phải nhanh nhanh quay về học viện, nếu không, các ngươi nhỡ xảy ra chuyện gì, ta làm sao trả ăn nói với Phất Lan Đức đây."
"Chính là…" Đường Tam có chút vội vàng mở miệnh thì lại bị Triệu Vô Cực cắt lời, "Không có cái gì chính là ở đây. Ngươi nếu thức dậy, chúng ta cũng không nên tiếp tục nghỉ ngơi nữa. Chúng ta nên ra khỏi Tinh đấu đại sâm lâm, hơn nữa bây giờ thừa dịp sắc trời còn chưa tối hẳn, chúng ta lập tức xuất phát."
"Triệu sư phụ, ngài có thể đợi ta nói nốt hay không?" Đường Tam từ trên mặt đất đứng dậy, có chút bất đắc dĩ nhìn Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực trong mắt hàn quang chợt loé lên, nhưng tựa hồ nghĩ tới cái gì, hàn quang lại biến mất. Nếu là trước kia, ai dám ngỗ nghich chống đối hắn, chỉ sợ hắn đã dùng bàn tay gấu của mình cho kẻ đó ăn một cái bạt tai rồi.
Mà đối với Đường Tam, hắn cuối cùng cũng không dám, ám khí của Đường Tam cố nhiên làm cho hắn có chút cố kỵ. Nhưng quan trọng hơn, chính là…
Đường Tam không đợi Triệu Vô Cực mở miệng, nói nhanh: "Ta cũng cần một cái hồn hoàn, không bằng lần này trực tiếp đi tìm một con hồn thú luôn, sau này đỡ phải đi một chuyến nữa."
"Không được, ngươi không hiểu ta nói gì sao?" Triệu Vô Cực không suy nghĩ nói luôn. Đột nhiên, thân thể hắn có chút cứng ngắc, mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào Đường Tam, hỏi: "Ngươi vừa nói cái gì?"
Đường Tam chăm chú trả lời: "Ta nói, ta cần một cái hồn hoàn. Vừa rồi ta cảm giác năng lượng trong cơ thể ba động mạnh nên liền ngồi xuống ổn định hồn lực ai ngờ thuận lợi đột phá.""Ta cũng như như Tam ca" Tiểu Băng cũng lên tiếng.
Triệu Vô Cực trừng mắt nhìn Đường Tam.
Đang dương dương đắc ý cầm ma cô tràng trong tay, Áo Tư Tạp nhất thời đánh rơi ma cô tràng xuống đất.
Đái Mộc Bạch hai con ngươi quái dị dung hợp thành một.
Gã mập mạp Mã Hồng Tuấn há to miệng.
Chu Trúc Thanh mặt lạnh như băng biến thành sự ngạc nhiên.
Trữ Vinh Vinh nhu hoà cười cười, trên mặt hiện lên hai má lúm đồng tiền.
Tiểu Vũ kích động,lắc cổ tay Đường Tam.
Thạch Hạo thì hắn đã biết trước nên chỉ cười và nói "ta biết ngay là đệ và Tiểu Băng sẽ đột phá mà"
Mỗi một người bộ dáng khác nhau đều thể hiện sự chấn động (trừ Thạch Hạo). Nguyên nhân chỉ có một, Đường Tam mới có mười hai tuổi.
Mười hai tuổi đạt đến cấp Hồn sư, đối với người bình thường mà nói, có lẽ cũng đã là tồn tại không thể tư nghị. Nhưng nếu chỉ điều đó thì mọi người ở đây cũng không cảm thấy kỳ quái, bởi vì bọn họ đều như vậy. Nhất là Thạch Hạo thì khỏi bàn tên này hack rồi nên không tính
Nhưng là...... mười hai tuổi đạt cấp Hồn tôn. Bọn họ ngay cả nghe cũng không có nghe nói qua.
Cho dù là thực lực bây giờ cực mạnh, có người đạt tới ba mươi bảy cấp hồn lực là Đái Mộc Bạch cũng không cách nào tưởng tượng, kỷ lục của chính mình tại Sử Lai Khắc học viện mới lập không lâu đã bị phá, mười bốn tuổi hắn trở thành Hồn tôn, mà trước mắt Đường Tam và Tiểu Băng mười hai tuổi đã sắp tiến vào cảnh giới này.
Đột phá ba mươi cấp, đối với Hồn sư là một việc vô cùng trọng đại, có ý nghĩa là tiền đồ không thể hạn lượng. Sở hữu đệ tam hồn hoàn,bản chất thực lực đã tăng vọt lên, đó cũng là nguyên nhân tại sao Trữ Vinh Vinh thay đổi suy nghĩ đối với Áo Tư Tạp khi thấy hắn đột phá cấp ba mươi.
Đường Tam, năm nay mười hai tuổi, đã có thể tiến vào đẳng cấp này, hỏi sao mọi người ở đây không giật mình cơ chứ?
Duy nhất có một người là không vì thế mà kinh ngạc, chính là bản thân Đường Tam. Kỳ thật hắn sau khi rời khỏi Nặc Đinh học viện cũng đã đạt tới cấp hai mươi chín, bảo trì cái cấp bậc này, giằng co một thời gian đã rất lâu, so với trước kia hắn tu luyện thực sự đã lâu hơn rất nhiều. Hôm nay cùng Mạnh Y Nhiên đánh một trận, cố nhiên lại gặp được kỳ ngộ. Nhưng trên thực tế, cho dù không có đánh trận này, Đường Tam cũng sẽ như trước, trong thời gian ngắn đột phá trói buộc của cấp hai mươi chín, tiến vào bình diện cấp ba mươi.
Triệu Vô Cực nghiêm túc nhìn Đường Tam và Tiểu Băng, "nói cho ta biết, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi, chính xác cả ngày tháng".
Đường Tam không chút do dự nói: "Mười hai tuổi lẻ bảy tháng".
Tiểu Băng cũng không do dự đáp: "Mười hai tuổi tròn ạ"
Triệu Vô Cực gật đầu, ánh mắt nhìn về những người khác. " Các ngươi đều thấy đấy, đặc biệt là những người chưa đạt tới cấp ba mươi, các ngưới có thấy không, Đường Tam và Tiểu Băng cùng các ngươi lớn như nhau, nhưng bây giờ hắn đã tiến vào đẳng cấp kia. Đây là kết quả của sự cố gắng. Mười hai tuổi tròn. Ta nghĩ, cái này vĩnh viễn là kỷ lục của Sử Lai Khắc học viện, vĩnh viễn. Tất nhiên là ta sẽ không tính Thạch Hạo vào bởi hắn có hồn hoàn 10 vạn năm nên khi tu luyện sẽ nhanh hơn tất cả những người trên toàn Đại lục này."
Đường Tam chắc chắn không phải là học sinh nhỏ nhất của Sử Lai Khắc học viện, ngoài hắn ra còn mấy người so tuổi còn nhỏ hơn Đường Tam, nhưng Triệu Vô Cực tuyệt không tin còn có ai có thể so với Đường Tam đạt cảnh giới ba mươi cấp ở tuổi này.
Thạch Hạo nói:" Triệu sư phụ, ta không đồng ý với lời nói của ngài. Đường Tam có thể đột phá ba mươi cấp như vậy không thể nói kết quả đơn thuần là của sự nỗ lực."
Triệu Vô Cực trừng hắn một cái: "Vậy ngươi nói cho ta biết tại sao?"
Thạch Hạo cười hắc hắc, nói:" Bởi vì chúng ta là Sử Lai Khắc đệ tử, nếu nói chung ta là quái vật thì hắn là rồng trong quái vật."
Nghe Thạch Hạo nói xong, Triệu Vô Cực cười. Ngoài hắn, những người khác đều cười, cho dù là Chu Trúc Thanh, trên mặt cũng mang một nụ cười nhàn nhạt
"Ca...Chúc mừng ngươi và cả Băng Nhi nữa " Tiểu Vũ thấp giọng nói bên tai Đường Tam và Tiểu Băng. Lúc này nàng vẫn hưng phấn ôm lấy cánh tay phải của Đường Tam, "bất quá, ta sẽ nhanh chóng đuổi kịp 2 ngươi thôi."
Đối với Tiểu Vũ mà nói, Đường Tam tuyệt không nghi ngờ. Đã nhiều năm trôi qua, mặc dù là Đường Tam luôn luôn đột phá trước, nhưng dù thế nào thì trong một thời gian ngắn sau, Tiểu Vũ cũng đuổi kịp tới cấp bậc của hắn. Đường Tam vẫn cho rằng nếu Tiểu Vũ tu luyện khắc khổ hơn một chút, thực lực nhất định sẽ vượt qua chính mình.
"Triệu sư phụ, ngài xem, chúng ta có thể lưu lại giúp ta tìm kiếm một hồn thú thích hợp được không?" Đường Tam dò hỏi.
Triệu Vô Cực mỉm cười:" Đương nhiên có thể, đây là vận mệnh của ngươi, chúng ta không những giúp ngươi tìm đệ tam hồn hoàn, mà còn muốn giúp ngươi tìm kiếm một hồn thú thích hợp nhất cho người. Xem ra chúng ta lần này duyên nợ đối với Tính đấu đại sâm lâm còn kéo dài thêm một chút."
"Không cần đâu ta cũng đã ra tay giúp đệ trước rồi Tiểu Tam, đây là con Nhân diện ma chu tu vi của nó khoảng 2000 năm phù hợp với đệ. Ta biết giới hạn của hồn hoàn thứ 3 là 1700 năm nhưng mà với tố chất thân thể hơn người của đệ bao nhiêu năm thì dư sức hấp thu con này thậm trí cho dù là tu vi của nó có leen tới 3000 năm đi nữa cũng có thể hấp thu được. Còn Tiểu Băng à ta bắt được một con Hồ Ly hồn thú này vừa hay hợp với muội tu vi của nó là 1800 năm" Nói xong Thạch Hạo liền đem con Nhân diện ma chu cho Đường Tam, con Hồ Ly thì đưa cho Tiểu Băng. Tiểu Vũ như muốn ngắn cản nhưng nàng chưa kịp nói thì Thạch Hạo liền nói thêm "Tiểu Vũ ta biết muội lo cho Tiểu Tam nhưng mà muội đừng quên cả 3 người bọn muội đều do ta huấn luyện kèm với đan dược của ta nên tố chất thân thể cùng trữ lượng hồn lực cao hơn người bình thường gấp 1,5 lần nếu hấp thu hồn hoàn theo giới hạn tiêu chuẩn thông thường thì e là rất khó đột phá." Đối với việc hấp thu này mà Thạch Hạo đã đánh cho 2 hồn thú mất hy vọng sống (thật ra hắn chỉ đánh một con mất hy vọng sống mà thôi con kia mua trên Shoppee nên không cần động tay làm gì cũng nguyện ý à) do vậy mà 2 người Đường Tam và Tiểu Băng chỉ mất nữa canh giờ là hấp thu xong hồn hoàn rồi. Chỉ là sau khi hấp thu trên người Đường Tam xuất hiện biến hóa, sau lưng hắn mọc ra 8 vật thể lạ. Tám vật thể màu tím kéo dài đến quá ba thước mới ngừng lại. Toàn thân mỗi vật thể màu tím đậm, mặt ngoài nhìn qua cực kỳ sáng bóng, vị trí ở sát sau lưng Đường Tam thô và dày nhất, theo hướng ra ngoài từ từ nhỏ lại, cuối cùng giống như một mũi dùi sắc bén.
"Đó không phải là chân của Nhân diện ma chu hay sao?"
Nhìn Đường Tam, lại quay ra nhìn thi thể Nhân diện ma chu bên cạnh, mọi người giật mình phát hiện, vật thể xuất hiện sau lưng Đường Tam không khác gì chân của Nhân diện ma chu, chỉ có điều nhỏ hơn một chút, nhưng sáng bóng hơn, thậm chí còn toả ra mùi thơm nhàn nhạt.
Triệu Vô Cực tự nhủ thầm,hắn đã từng gặp qua không ít tình huống hồn sư hấp thu hồn hoàn, nhưng tình cảnh này thì từ khi sanh ra đến nay hắn mới lần đầu tiên chứng kiến. Trong lúc nhất thời không khỏi mất đi năng lực phán đoán.
Chuyện kỳ dị còn chưa có chấm dứt. Tám cái chân sau lưng Đường Tam kéo dài ra phía sau, bắt đầu dựng lên, bốn chân phía dưới chậm rãi cắm xuống đất, dĩ nhiên đem thân thể Đường Tam đang khoanh chân ngồi trên mặt đất nâng lên không trung. Lúc này Đường Tam giống như có tám cánh tay dài hơn ba thước, nhìn cực kỳ quỷ dị.
Lúc này Thạch Hạo lên tiếng giải thích "chúc mừng đệ may mắn có được ngoại phụ hồn cốt". Nghe thấy vậy mọi người đều chấn kinh bởi vận may của Đường Tam quá tốt có thể hấp thu được một khối ngoại phụ hồn cốt hiếm gặp, mọi người liền chạy đến chúc mừng cho Đường Tam.Đới Mộc Bạch nói: "Vậy thì ngươi có thể thu hồi bọn chúng hay không? Ngươi nếu không làm được, không phải sẽ trở thành quái vật ư?"
Đường Tam bất đắc dĩ nói: "Trong chúng ta có ai không phải là quái vật chứ? Để ta thử xem sao."
Vừa nói xong, hắn ngưng tụ hồn lực truyền vào xương sống sau lưng, hướng tới tám cái chu thối phát ra mệnh lệnh thu hồi.
Một màn kỳ dị xuất hiện, chu thối mở rộng đang dài ba thước chậm rãi gập vào, cứ đem 2 đoạn gập vào thành một, sau đó mỗi cái hướng vào mỗi điểm trong cơ thể Đường Tam dung nhập.
Đường Tam chỉ cảm giác được sau lưng có chút ngứa ngáy, chứ không có gì không ổn. Trong cả quá trình, trên người hắn ba cái hồn hoàn toàn bộ rực sáng, Đường Tam có thể cảm giác rõ ràng được, hồn lực của bản thân đang bị tiêu hao nhanh chóng. Hiển nhiên, thu hồi chu thối như vậy là phải dùng hồn lực.
Đến khi hồn lực Đường Tam tiêu hao mất một phần ba thì tất cả chu thối rốt cục đã chui vào sau lưng hắn. Đường Tam có thể cảm giác rõ ràng được, tám cái chu thối sau khi vào trong cơ thể cũng không có biến mất, mà biến thành tám đạo năng lượng kỳ dị, lấy xương sống làm trụ cột, tạo thành tám cái xương sườn.
"Có thể thu hồi lại là tốt rồi." Triệu Vô Cực hướng Đường Tam gật đầu. "Chu thối này rất tốt đấy, nếu thực sự giống chu thối của Nhân diện ma chu, vậy, Tiểu Tam, thực lực của ngươi sẽ rất mạnh. Tám cái chu thối dài ba thước có thể tuỳ ý khống chế, hoàn toàn có thể tương đương với tám cây trường mâu. Còn mang kịch độc, nếu độc tính giống như Nhân diện ma chu, tức là mang tính thần kinh độc tố và hơn nữa lại là hủ thực kịch độc, ngay cả Tiểu tịch tràng của Tiểu Áo cũng không thể giải trừ, có thể thấy độc tố cực kỳ kịch liệt."
- 🏠 Home
- Hệ Thống
- Dị Giới
- Xuyên Không Vào Đấu La Đại Lục Ta Có Hệ Thống Xịn Với Đãi Ngộ Tân Thủ Tốt
- Chương 50: Đệ tam hoàn