Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Không: Từ Tiểu Nhược Kê Học Tập Tốt Duy Trì Hình Tượng Boss Phản Diện

Chương 1

Chương Tiếp »
Tại nơi cực hàn của vũ trụ, một cụm tử liên hoa đang kết bông như sắp bung nở, màu sắc cánh hoa đen tuyền lại trong suốt như thủy tinh. Sau vài vạn năm, cánh hoa chậm rãi bung ra, trong đó là một thiếu nữ vẫn còn đang say ngủ. Mái tóc dài màu xám bạc, khuôn mặt xinh đẹp tựa tác phẩm hoàn mĩ nhất của thiên đạo, từng đường nét cơ thể hay làn da đều đẹp tới gần như phát sáng. Nàng mở mắt, một đôi đồng tử màu tím than trong suốt, lộ ra cái nhìn đầy vẻ thờ ơ và lười biếng. Một âm thanh đinh đang vang bên tai nàng.

- Chủ nhân, người đã tỉnh.

Thứ nói chuyện là một con linh vật kì lạ không rõ hình dạng, chỉ thấy một đôi mắt đen láy tròn xoe trên thân thể bông xù. Nó to bằng hai bàn tay, lơ lửng trong không trung, toàn thân gần như đều là màu đen, chỉ có cái đuôi nhỏ và hai tai màu bạc.

Nàng nhìn nó một hồi lâu, giống như đang suy nghĩ một điều gì đó rất quan trọng. Nàng nâng tay lên, nắm lấy con vật kì lạ đó bóp nhẹ hai cái, môi hơi hé, giọng lạnh nhưng trong trẻo- Mềm

Tiểu linh vật ngoan ngoãn để nàng chơi đùa, giọng nó mềm ngọt như trẻ nhỏ

- Chủ nhân, người không thể ngủ nữa, có rất nhiều việc phải làm.

Nữ tử mím môi, nói khẽ

- Phiền quá

Tiểu linh vật thấy nàng như vậy, nó bay lên thân thiết cọ vào má nàng hai cái, sau đó lơ lửng trước mặt nàng, mở ra một thứ trong suốt như màn hình thủy tinh.

- Mời chọn thế giới lịch luyện.

Yêu cầu: Hấp thu đủ giá trị thế giới, bao gồm tín ngưỡng, giá trị tử vong, giá trị sinh hồn

Nữ tử ngẩng đầu, khe khẽ thở dài, nàng tùy tiện đưa tay lên ấn chọn một cái.

Ngay lập tức, một vết nứt không gian xuất hiện trước mặt nàng.

Nữ tử không lộ ra chút biểu cảm trên mặt, giọng lạnh lùng

- Sinh mệnh nhân loại không chịu nổi thần hồn và sức mạnh của ta.

Tiểu linh vật biết nàng lại định lười biếng, nó lăn lộn trên không một chút, bay tới gần nàng, cọ cọ hai cái.

- Chủ nhân, ngài biết rõ chuyện này cần thiết cho vết rạn trong thần hồn mà.

Nàng bĩu môi, nắn nắn tiểu linh vật trong tay. Một lúc sau, nàng bứt một mảnh đầu chóp cánh sen, nhẹ nhàng đặt lên trán, niệm một loại chú ngữ kì lạ.

Nhan sắc đẹp tới không giống thật lại trở nên gần gũi hơn, bớt đi vài phần mờ mịt hư ảo, nhiều thêm vài phần diễm lệ lạnh lùng.

Nàng phong ấn thần hồn, lại dùng cánh sen nguyên thủy tạo tên bình chứa, chỉ dùng một sợi hồn mỏng tạo ra một linh hồn nhân loại hoàn chỉnh mang hình dạng của nàng.

Nhìn vết rách không gian, nữ tử tát bay linh vật rồi chậm rãi đi vào trong đó, nhắm mắt lại.
Chương Tiếp »