Chương 17: Ba câu hỏi ngu ngốc

Chương 17: Ba câu hỏi ngu ngốc

“ Lục thẩm nương! Ta hỏi ngươi một lần nữa! ngươi thật sự xác định! nhà ngươi bị mất một con gà mái hoa, đồng thời ngươi cho chính ta nhân lúc ngươi không có ở nhà mà trộm lấy! thậm chí ta còn gϊếŧ gà hầm canh!” Nàng mắt lạnh nhìn Lục thẩm nương.

Lúc này Lục thẩm nương có chút chột dạ, thế nhưng nàng đã làm đến mức này thì cũng phái phóng lao đành phải theo lao, liền cứng miệng làm liều nói

“ Đúng! Ta bị mất con gà mái hoa kia! Đồng thơi chính là một con sói mắt trắng, đã ăn trộm gà của ta!”

“ Lưu lý chính! Ông chắc cũng nghe rõ những lời của Lục thẩm nương rồi nhỉ!” lúc này nàng lại hướng tới Lưu lý chính hỏi.

Lưu lý chính đồng thời cũng là lưu trưởng thôn của cái Lưu gia thôn này.

“ Đại nha đầu! ta biết ngươi không phải là người có tình trộm cắp như thế! nay có đầy đủ các hương thân phụ lão ở đây, ba mặt một lời nói cho rõ ràng sự tình ngày hôm nay!” Lưu lý chính đường đường chính chính nói.

“ Tốt! Lưu lý chính! Hôm nay có những lời này của ngài! Nhất định ngài sẽ cho huynh muội Trần gia ta một cái công đạo!” Nàng cung kính hướng Lưu lý chính chắp tay một cái thật sâu.

“ Có mặt các hương thân phụ lão ở đây! Ta chỉ hỏi ba câu! Chỉ cần mọi người trả lời xong ba câu này! Thì sẽ biết ta có phải là người trộm đi gà của Lục thẩm nương hay không?” Nàng tỏ ra tự tin vô cùng nói.

“ Hừ! gà của ta! tại sao ngươi lại hỏi hương thân khác! Ngươi có ý gì?” Lục thẩm nương chột dạ hét lớn.

Nàng cũng không thèm lý đến Lục thẩm nương mà chỉ mắt lạnh nhìn nàng.

“ Được! ngươi cứ hỏi! cho dù hôm nay ngươi có hỏi 10 câu đi chăng nữa! thì việc ngươi trộm gà của ta chính là sự thật!” Lục thẩm nương cố gắng cường ngạnh.

“ Câu thứ nhất! đó chính là gà mái hoa có lông màu gì?” Nàng lại hỏi một câu không đâu.

“ Ha ha ha! Đại nha đầu! ngươi tình kéo dài thời gian à! Ha ha ha!” một số người không nhịn được mà cười nhạo nàng.

“ Ha ha ha! Ngốc nha đầu! gà mái hoa đương nhiên là màu vàng chấm bông rồi! câu hỏi đơn giản này cần phải hỏi sao???” rất nhanh nhiều người lớn tiếng nói.

“ Tốt! vậy câu hỏi thứ hai đó chính là gà mái hoa có chân màu gì?” nàng lại tiếp tục lại hỏi một câu không đâu.

“ Ha ha ha! Đúng là một con nha đầu ngốc! ngươi bị thương ở đầu thành bị ngốc rồi hay sao? Đương nhiên gà mái hoa có chân màu chì rồi! vậy cũng đi hỏi!” mọi người lại có một trận cười nghiêng ngả.

Trần Trúc Nghi bị cười nhạo như thế, nhưng khóe miệng của nàng lại khẽ nhếch lên rồi hỏi tiếp tục câu cuối cùng.

“ Câu hỏi thứ ba! Đó chính là một con gà mái hoa có bao nhiêu cái chân, bao nhiêu cái cánh cùng bao nhiêu cái đầu!” lại một câu hỏi không liên quan.

“ ha ha ha! Đại nha đấu! đầu ngươi có bị làm sao không?” Lưu lý chính không nhịn được mà quan tâm hỏi.

“ Lưu lý chính! Ta rất là bình thường!” Nàng lộ ra một nụ cười sáng lạn sau đó nàng lại hướng đám người phía dưới nói tiếp.

“ Vậy câu cả trả lời của các hương thân đó chính là gà mái hoa sẽ có chân màu chì, có lông màu vàng chấm bông và chỉ có một cái đầu, một đôi cánh cùng một cặp chân đúng không?”

“ Đúng! Là điều hiển nhiên, ngay cả một đứa con nít ba tuổi còn biết! vậy mà ngươi còn mang ra hỏi! đầu của ngươi có bị úng nước hay không?” một lão phụ trung niên đứng lên nói.

“ Tốt! Thanh Chi! Đệ vào nhà lấy chậu thịt hầm của chúng ta ra đây! Trúc Uyển vào phía sau hậu viện lấy chiếc giỏ tre trong góc ra đây” Nàng hướng đệ đệ cùng muội muội nói

Trần Thanh Chi cùng Trần Trúc Uyển nghe đại tỷ mình nói như thế liền chạy vào trong nhà. lúc này cho dù hai đứa có ngốc manh đến như thế nào đi chăng nữa thì cũng đã hiểu ý đồ của đại tỷ mình là gì.

Rất nhanh Trần Trúc Uyển mang ra chiếc giỏ trúc, tuy chiếc giỏ cũng không lớn lắm thế nhưng với cái thân thể bé nhỏ của một đứa bé mới 5 tuổi thì vẫn có chút quá sức với nàng.