Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Không: Từ Thợ Săn Bắt Đầu Ta Chinh Phục Tu Tiên Giới

Chương 16: Ra tay phủ đầu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 16: Ra tay phủ đầu

Nhân lúc trượng phu không có ở nhà, lại thêm nhà nàng lại hư không tiêu thất một con gà mái hoa. Lại kết hợp với mùi thịt từ trong nhà Trần Kiếp Phúc phát ra, nàng ngay lập tức linh độn thêu dệt ra một câu chuyện rằng Trần Đại Nha đầu nhân lúc nàng lên núi nhặt rau, không có ai ở nhà đã lẻn vào nhà nàng ăn trộm gà của nàng.

Nàng biết với tính cách nhút nhát của Trần đại nha đầu cùng hai đứa trẻ choai choai kia nhất định sẽ bị nàng cường thế, cưỡng bức lấy đi chậu thịt hầm kia.

Thế nhưng nàng thật không ngờ câu chuyện lại đi xa đến mức này, không những muốn đuổi gia đình đại nha đầu ra khỏi thôn, mà đám Trần gia kia lại còn ùa vào, không những giúp cho cháu gái của mình mà còn không ngừng trách móc, lợi dụng việc này để đuổi huynh muội Trần gia kia ra khỏi thôn.

“ Ách! Không tốt! ta bị người khác mang ra làm đao để người sử dụng rồi!” Lục thẩm nương lúc này mới nhận thức được vấn đề. Nàng chỉ tham nhà người ta có một chậu thịt.! nhưng đám Trần gia kia lại như một bầy lang sói, muốn cướp toàn bộ gia sản của nhà Trần Kiến Phúc.

“ Đại nha đầu! ngươi còn không mau quỳ xuống tạ lỗi với Lục thẩm nương! Tạ lỗi với hương thân lão ấu Lưu gia thôn!” vợ của Trần lão tam ngay lập tức lao đến trước người Trần Trúc Nghi với ý định nắm tóc nàng kéo xuống.

Đám Trần gia này toan tính rất là rõ ràng, cho dù lúc này Trần Trúc Nghi nàng có hay là không trộm gà của Lục thẩm nhi thì bọn họ cũng nhất định sẽ phun nước đen, đạp Trần đại nha đầu xuống bùn, để cho nàng vơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, bị đuổi ra khỏi Lưu gia thôn. Đến lúc đó gia sản của Trần Kiến Nghiệp sẽ rơi vào tay bọn họ. còn Trần Nhị Cẩu tiểu oắc con kia, cũng sẽ chẳng làm nên trò trống gì cả. tùy tiện mang hắn lên trấn rồi bán hắn cho một nhà đại phú hộ nào đó làm gia đinh.

Cho nên Trần gia lúc này hưng sư động chúng, Trần lão thái bà lấy thế đè người, chưa phân rõ trái phải ở đâu ngay lập tức quỳ xuống nhận lỗi, đồng thời phun Trần Trúc Nghi một đầu máu đen, mắng nàng không khác gì dạng chó hình người, ngay cả súc sinh cũng không bằng.

Còn vợ Trần lão tam thì cũng dùng thế đè người, ngay lập tức lao đến trước người Trúc Nghi đánh phủ đầu. đến khi đó miệng không có thể giải thích, bản thân cũng bị đánh. Trần đại nha đầu bệnh vừa mới khỏi, đầu óc cũng có chút choáng váng, lần này đánh cho trực tiếp hôn mê lại càng tốt hơn, đến lúc đó bọn họ sẽ lấy cớ vì Trần đại nha đầu trộm gà bị đuổi ra khỏi thôn, sau đó lại để Trần lão tam mang nàng giao cho Hứa viên ngoại bên kia. Cứ như thế vẹn cả đôi đường.

Nhưng lúc này đã không phải là Trần Trúc Nghi ngu ngốc, yếu đuối, dễ khóc, dễ bắt nạt. Mà chính là một Trần Trúc Nghĩ xuyên không dị giới, một người mang theo kiến thức, lý luận, đầu óc của một người hiện đại, hơn nữa trong tay nàng còn có một cái ngón tay vàng. Làm sao nàng có thể dễ dàng chịu thua với những lời vu oan giá họa rẻ tiền, ngu ngốc đến như thế.

Lưu tam thị vừa mới lao đến, đôi bàn tay đen đúa, giơ bẩn vừa mới vươn ra định nắm lấy đầu của Trần Trúc Nghi.

“ Ahhhh!”

Lưu tam thị ngay lập tức hét thảm một tiếng, cả thân hình luộm thuộm dơ bẩn bị đá bay ra ngoài, bò lăn dưới đất.

Cả một đám người một bức, mắt trừng trừng nhìn Trần Trúc Nghi một cước đá bay tam thẩm của nàng.

“ Ahhh! Tiện dã nha đầu! hỗn xược! ngươi không biết trên biết dưới! nay còn dám đánh tam thẩm nương của ngươi! Phản rồi! phản rồi!” Trần lão thái bà ngay lập tức lấy lại tinh thần, cả người gào lên hướng nàng mắng chửi.

“ Sưu!”

“ Cạch!”

Một tiếng trầm muộn vang lên, một viên đá ngay lập tức đánh thẳng vào chiếc quải trưởng của Trần lão thái bà. Viên đá bay tới với lực đạo rất mạnh, chiếc quải trường nặng nề kia bị mất thăng bằng khiến cho Trần lão thái bà đầu trực tiếp cắm xuống đất.

“ ahhhh!”

Trần lão thái bà hét thảm một tiếng. Vương thị đứng cạnh bên tay chân có chút luống cuống không biết như thế nào để đỡ lão thái bà dậy.

“ Cơm có thể ăn bậy! nhưng lời cũng không thể nói bậy! đặc biệt là đối với những kẻ vô liêm sĩ, không có một chút đạo đức như các ngươi!” Trần Trúc Nghi mắt sắc lạnh nhìn chằm chắm đám người. mắt nàng liếc đến đâu thì người ở nơi đó đều phải rụt cổ lại.

Khi nãy mọi người ở đây ai cũng thấy nàng dùng một viên đá nhỏ ném mạnh vào chiếc quải trượng của Trần lão thái bà, lực đạo vô cùng mạnh. nếu như lúc đó nàng không ném vào quải trượng, mà trực tiếp ném vào đầu thì sẽ như thế nào? Không cần nói cũng biết kết quả của nó như thế nào rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »