- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Xuyên Không: Từ Thợ Săn Bắt Đầu Ta Chinh Phục Tu Tiên Giới
- Chương 13: Vu oan giá họa
Xuyên Không: Từ Thợ Săn Bắt Đầu Ta Chinh Phục Tu Tiên Giới
Chương 13: Vu oan giá họa
Chương 13: Vu oan giá họa
“ Nhà ta có ăn thịt hay không! hình như cũng không có liên quan gì đến Lục thẩm nương đi!” Nàng mắt lạnh nhìn Lục thẩm nương.
“ Hừ! làm sao không liên quan! Ngày hôm nay nhà ta bị mất một con gà! Mà ngày hôm nay nhà ngươi lại có thịt ăn! Ngươi nói xem! có liên quan không?” Lục thẩm nương hung hăng càn quấy nói.
Thanh âm của Lục thẩm nương rất là lớn khiến cho tất cả mọi người phụ cận đều nghe thấy. lúc này cũng là thời điểm người người, nhà nhà đều mới ăn cơm chiều xong, cũng không có việc gì để làm nên rất nhanh mọi người đều ra hóng chuyện.
Lục thẩm nương nhìn thấy người kéo đến càng lúc càng đông khóe miệng nàng không nhịn được mà giương lên một nụ cười đắc ý. Phải biết rằng người nhà họ Trần là dân ngoại lai đến Lưu gia thôn để định cư. Còn nàng tuy là họ Lục, nhưng chồng của nàng chính là là Lưu là người sinh sống tại Lưu gia thôn này.
Vào cái thời đại này người trong thôn luôn được một cái đặc quyền ưu tiên. Và mọi việc trong thôn đều giải quyết bằng việc tình cảm.
Có thể nói rằng một khi giữa nàng và Trần đại nha đầu trước mắt phần thắng luôn thuộc về nàng. Nhìn thấy thôn dân kéo đến càng lúc càng đông Lục thẩm nương liền ác nhân cáo trạng trướng.
“ Lưu nương tử, Thẩm hương tử, Hà a di! Các ngươi nhìn xem! các ngươi nhìn xem! nhìn xem đại nha đầu nhà Kiến Phúc là một ké sói mắt trắng! là bạch nhãn lang!”
“ Lúc Kiến Phúc chết! Đại Lang nhà ngay không tiếc từ bỏ công việc giúp nhà hắn lo lắng hậu sự! lúc Xuân Hoa chết! ta cũng qua phụ giúp! Không kể ngày đêm!”
“ Thậm chí ngày hôm qua! Trần đại nha đầu bệnh nặng mới khỏi! mà nhà không có gì để bồi bổ thân thể! Nhị cẩu tử (Trần Thanh Chi) còn qua nhà ta mượn trứng gà!”
“ Mọi người! Hương thân phụ lão! Các ngươi thấy nhà ta đối xử với nhà nàng như thế nào? Ở cái thế đạo này! một quả trứng gà chính là nửa cân bột ngô! Mà nửa cân bột ngô đủ cả gia đình 5 miệng ăn nhà chúng ta ăn một ngày! Vậy mà ta vẫn sẵn lòng cho mượn!”
“ Thế rồi làm sao? Lũ bạch nhãn lang Trần gia này! lấy oán báo ơn! Bọn chúng nhân lúc ta lên núi dặt rau dại đã lén vào nhà ta ăn trộm con gà mái duy nhất để hầm canh! Ha ha ha! Vậy mà ta còn nhường cho Trần Nhị Cẩu, Trần Nhị Nha một bó rau ngải cứu! ha ha ha! gà tần ngải cứu! các ngươi ăn có thơm không?” Lục thẩm nương tâm can liệt phế uất ức nói.
“ Lục thẩm nương nói bậy! ngươi nói bậy! rau là do Nhị Nha tìm được! ngươi thân là người lớn đã không ngại mặt dày vào tranh cướp rau của muội muội ta! Vậy mà còn dám đến đây ác nhân cáo trạng trước!” Trần Thanh Chi lúc này đã nhịn không nỗi nữa, từ trong bếp lao ra thét lớn. nhưng trên tay hắn vẫn cầm một cái cánh chim, trên khóe răng còn dính một ít rau xanh. Bộ dạng đó chính là vừa đang ăn thịt gà, uống canh rau ngải cứu. vừa la làng.
Mà Trần Trúc Uyển cũng nhanh chóng theo nhị ca mình từ trong bếp lao ra, trên tay nàng vẫn còn đang gặp dỡ một chiếc đùi chim. Tiểu nha đầu ngốc manh vừa gặp đùi chim vừa nói
“ Lục thẩm nương! Ca ca ta nói! Ngày hôm qua ca ca! qua nhà thẩm nương mượn trứng gà! Mà thẩm nương không cho! Thẩm nương còn mắng nhị ca là một đứa không cha, không mẹ, không người giáo dưỡng. ca ta tức giận cũng không có mượn trứng nhà ngươi! Nhưng Đại Lang thúc lại từ trong bếp lấy ra một cái trứng giao cho nhị ca!”
“ Đại Lang thúc còn nói! Đây là cho đại tỷ bồi dưỡng thân thể! Đại Lang thúc còn nói! Là ngày trước ta ta có ân cứu mạng Đại Lang thúc, nên việc Đại Lang thúc giúp nhà chúng ta là điều đương nhiên!” Tiểu nha đầu ngốc manh vừa gặm đùi chim vừa nói.
Lục thẩm nương lúc này sắc mặt có một chút khó coi vì bị hai đứa nhóc vạch trần lời nói dối của nàng. Thế nhưng đầu óc nàng ta vẫn còn rất là nhanh nhạy ngay lập tức lớn tiếng quát.
“ Thì không phải trừng gà là từ nhà lão nương ra hay sao? Lưu Đại Lang cho ngươi trứng gà! Thì không phải từ trong ổ gà của lão nương ra hay sao?”
“ Hả! bọn bạch nhãn lang! đúng là nuôi ong tay áo mà! Nhà ngươi thiếu lương! Ta có thể cho các ngươi mượn lương. Nhà các ngươi không có trứng bồi bổ thân thể! Ta cũng cho các ngươi trứng để bồi bổ thân thể!”
“ Lục thẩm nương ta từ trước đến nay cũng có thể nói một câu là đối xử với nhà các ngươi cũng không thể! Nhưng tại sao các ngươi lại nhân lúc ta không có ở nhà lại ăn trộm gà của ta!”
“ Các hương thân! ngày hôm nay! Các ngươi có thể cho ta một cái công đạo!!” Giọng Lục thẩm nương khẩn thiết vô cùng.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Xuyên Không: Từ Thợ Săn Bắt Đầu Ta Chinh Phục Tu Tiên Giới
- Chương 13: Vu oan giá họa