Chương 10: Con mồi đầu tiên

Chương 10: Con mồi đầu tiên

“ Ah! Tại sao lần này được tận 5 điểm thành thục! chẳng lẻ do lần này mình đánh trúng lên mục tiêu sống!? Trần Trúc Nghi nàng có đôi chút nghi hoặc. cho nên để chứng thực nghi hoặc của mình này tiếp tụng ném đá vào gốc cây đào già kia thêm một lần nữa.

“ Cộc!”

[Đinh! Kỹ năng ném ám khí trung cấp +1] tiến độ 16/500.

“ Ah! Thì ra là thế!” lúc này nàng cũng đã có nhận thức sâu thêm một phần về cái hệ thống của mình.

Sau khi kiểm nghiệm xong, nàng cũng không có tiếp tục luyện tập xoạc điểm thuần thục nữa, mà lần này này bước đến gốc đào già nhặt ba con quạ lên.

Tuy quạ là động vật ăn xác chết, ở cái thế đạo này có thể đám quạ này từng ăn qua xác người. thế nhưng vậy thì đã sao. Không ăn mới chết. còn quạ thì cũng là chim mà thôi. nàng không có suy bận quá nhiều về vấn đề này.

Nang nhanh chóng thu thập ba con quạ mang vào trong bếp, nấu nước sôi rồi nhổ lông.

Quả nhiên lần này nàng tiệp tục có thêm một kỹ năng khác vào trong bảng hệ thống

[ Đinh! Kỹ năng bào đinh thuật sơ cấp +1] tiến độ 5/100.

Bào đinh thuật chính là kỹ năng xử lý động vật ví như nhổ lông, lột da, chặt thịt, lóc xương, làm nội tạng, xử lý thuộc da, tất cả được gói gọn trong một kỹ năng được gọi là bào đinh thuật.

“ Xem ra lần này phải nhanh chóng lên núi săn con mồi! như vậy mới nhanh xoát độ thuần thục mới được!” nàng vừa xử lý thịt quạ vừa âm thầm suy tính.

Ngay lúc này hầu như các kỹ năng của nàng đều gắn liền với nhau từ việc dùng đá ném mạnh săn thú cho đến xử lý con mồi và cuối cùng là nấu con mồi lên ăn, tất cả các công đoạn này đều giúp nàng tăng lên độ thuần thục.

Một khi kỹ năng của nàng được thăng cấp, nàng sẽ có nhiều kỹ năng hơn, nàng sẽ có nhiều kiến thức hơn. Như vậy giữa cái thế đạo loạn lạc này nàng mới có khả năng bảo vệ lấy bản thân, bảo vệ lấy gia đình của nàng.

Thịt quạ sau khi được nàng làm sạch rồi chặt ra từng khối nhỏ vừa ăn. Vì thịt quạ rất là dai và cứng, cho nên cần phải hầm thật kỹ mới có thể ăn được. nếu lúc này có thêm một số hương liệu khác như gừng, nghệ, hay là sả sẽ tốt hơn, hương vị sẽ ngon hơn. Thế nhưng ở cái thế đạo này có thức ăn đã mừng rồi, chứ nói gì đến việc chén cá chọn canh.

Đến chừng giữa trưa, từ bên ngoài truyền vào rất nhiều tiếng bước chân, cùng tiếng nói chuyện rôm rả. chắc là những nông phụ hàng xóm cũng đã xúi núi. Dường như hôm nay bọn họ thu hoạch cũng không tệ chút nào cho nên nói chuyện khá là rôm rả.

“ Tỷ! Tỷ!! Tỷ nhìn xem! hôm nay đệ hái được rất nhiều nấm, Ngũ nương thẩm, nói với đệ đây là nấm trứng gà, ăn rất là tốt! Tỷ! Tỷ mau hầm nấm ăn đi!” Nhị đệ nàng vội vàng chạy đến trước mặt nàng khoe chiến lợi phẩm.

Nhị đệ của nàng tên là Trần Thanh Chi, thế nhưng thường ngày mọi người đều gọi là Cẩu Đản, Nhị Cẩu. còn tam muội của nàng có tên là Trần Trúc Uyển, nhưng mọi người thường hay gọi là Nhị Nha, còn nàng lại được gọi mà Đại Nha.

“ Tỷ! tỷ! để muội nói cho tỷ biết! khi nãy trên núi nhị ca còn bắt được một ổ trứng chim! Tỷ tỷ! nhìn xem!” Nhị Nha cũng lao tới tranh công.

“ Thôi được rồi! mau và nhà rửa mặt ăn cơm!” Trần Trúc Nghi nhìn em trai cùng em gái của mình nội tâm không nhịn được mà dâng lên một dòng nước ấm. nàng có thể cảm nhận được đệ đệ cùng muội muội cả hai đều rất yêu thương nàng.

“ Tỷ! tỷ mau đi nghỉ đi! Để muội cùng nhị ca đi nhặt rau! Hôm nay trên núi mọi người hái được rất nhiều rau ngải cứu, loại này nghe nói ăn rất tốt, nếu có thêm một chút thịt hầm với rau ăn vào sẽ đại bổ, nhất nhanh chóng phục hồi sức khỏe!” Trần Thanh Chi hớn hở nói.

“ Tiếc mà nhà mình nghèo quá! mấy con gà mái già ngày trước cũng bị bán đi! Nếu không lúc này làm thịt một con cho tỷ tỷ bồi bổ thì tốt biết mấy!” Trần Thanh Chi tiếp tục nói.

“ Ca! mình không có thịt gà! Nhưng mình có trứng chim mà!” Trần Trúc Uyển giơ cao cao ba quả trứng chim to bằng ngón tay cái nói.

“ Thôi được rồi! mau vào nhà! đưa rau đây! Đệ lên núi hái được rau ngải cứu! thì ở nhà tỷ cũng bắt được chim! Cũng vừa vặn có thể hầm một nồi canh chim tần rau ngải cứu!” Trần Trúc Nghi lộ ra một nụ cười tươi tắn với con mắt trợn tròn vì quá kinh ngạc của đệ muội của nàng.