Chương 205: Tạ điện hạ thông cảm

"Được thôi!" Vân Hạc gật đầu cười một tiếng: "Dù sao chuyện trong quân cũng quan trọng hơn."

Không quan trọng.

Dù sao hắn cũng chỉ khách sáo ngoài mặt một chút mà thôi.

"Tạ điện hạ thông cảm."

"Viên Khuê lạnh nhạt đáp lại một câu, liếc nhìn Cao Hợp đang dẫn ngựa đứng ở cửa, lập tức nói với Vân Hạc: "Điện hạ, cách đây không lâu, quản gia của ngài đã cưỡi nhầm ngựa của cha con thần, ngài xem hôm nay có nên đổi lại không?"

Nói rồi, Viên Khuê còn chỉ vào Cao Hợp đang dắt ngựa.

Con ngựa kia chính là ngựa của hắn ta!

Lúc con ngựa kia bị Vân Hạc đổi đi, hắn ta đã đau lòng rất lâu.

Hôm nay đã gặp thì kiểu gì cũng phải đổi lại!

Nghe Viên Khuê nói, Vân Hạc lập tức khó chịu.

Cái con người này không hiểu chuyện chút nào!

Hắn còn chưa buồn nghĩ kế lừa Viên Khuê một phen, mà người này lại muốn đổi ngựa về?

Thịt đã nuốt vào trong bụng thì sao có thể nhả ra? Hắn ta nghĩ gì thết

"Nếu đã cưỡi sai thì chắc chắn phải đổi lại."

Vân Hạc trịnh trọng gật đầu.

"Đa tạ điện hạ!"

Viên Khuê vui mừng khôn xiết.

Đối với hắn ta mà nói, có thể đổi lại con ngựa này cũng là một nỗi niềm an ủi.

“Nên làm như vậy."

Dáng vẻ Vân Hạc ôn hòa, hắn nói với Thẩm Hinh: "Ngươi đi xem trước xem có thứ gì yêu thích hay không, ta và Viên Đô úy đi đổi ngựa lại."

Thẩm Hinh vốn không muốn dính líu đến bọn họ, cho nên nàng lập tức đi vào lựa ngọc.

Sau khi Thẩm Hinh đi, Vân Hạc bèn dẫn Viên Khuê ra khỏi tiệm đồ ngọc.

Vân Hạc vừa định bắt đầu hố Viên Khuê thì lại đột nhiên nhớ tới một chuyện, hắn lập tức dò hỏi: "Lần trước ở Thẩm phủ, ta nghe nói ngươi và nhị tẩu của Thẩm Hinh có chút quan hệ thân thích, rốt cuộc các ngươi có họ hàng như thế nào?"

Viên Khuê không nghỉ ngờ gì, trả lời: "Biểu muội của mẫu thân Tử nhi tỷ và biểu muội của mẫu thân thần có quan hệ họ hàng."

Vân Hạc gỡ rối nửa ngày trong đầu cũng không hiểu được mối quan hệ này của bọn họ.

Con mẹ nó! Thật là một mớ hỗn độn!

Mẹ nó, cứ họ này họ kia, đây là một mối quan hệ dùng tám cây gậy tre mới có thể đánh trúng phải không?

Nếu đã như vậy, thì đừng trách hắn ra tay tàn nhẫn!

Nghĩ như vậy, Vân Hạc lập tức nói: "Viên Đô úy, ta còn có chuyện muốn hỏi ngươi, ngươi phải trung thực nói cho tai"

Viên Khuê nghi ngờ nhìn hắn một cái: "Mời Điện hạ nói."

"Cách đây một thời gian, trong Hoàng thành có nhiều lời đồn, nói ta là tàn dư của đảng Thái tử, còn nói ta muốn đi Sóc Bắc để gom binh tạo phản." Vân Hạc cau mày nói: "Gần đây, ta cũng nghe người ta nói, hình như những lời đồn này là do ngươi phái người tung ra, ngươi thành thật nói cho ta biết, chuyện này..."

"Vu khống! Đây tuyệt đối là vu khống!" Không đợi Vân Hạc nói xong, Viên Khuê đã giận dữ nói: "Xin Điện hạ minh xét, những lời đồn đãi này tuyệt đối không liên quan gì với thần, thần dám thề với trời!"

“Thật sao?"

Vân Hạc nhíu mày làm bộ suy tư một phen, hắn còn nói: "Mặc dù ta cũng cảm thấy ngươi sẽ không làm những chuyện như thế này, nhưng người khác nói có dẫn chứng rõ ràng. Bọn họ còn nói ngươi vừa ý Thẩm Hinh, nhưng bởi vì Thẩm Hinh được tứ hôn cho ta, cho nên ngươi ghi hận trong lòng, ngươi đẩy ta xuống ngựa và phái người thả ra những lời đồn đãi này là vì trả thù ta..."

"Điện hạ, thần oan uổng!"

"To gan!”

Cao Hợp đột nhiên tức giận quát lên: "Viên Khuê, ngươi dám ngấp nghé Lục hoàng tử phi?"

"Ta..."

Trong lòng Viên Khuê càng hoảng hốt, hắn ta vội quỳ xuống: "Viên Khuê lỡ lời, mong điện hạ thứ tội!"

Sắc mặt Vân Hạc đột nhiên sầm xuống, hẳn nói với vẻ mặt lạnh lùng: "Viên Khuê, lá gan của ngươi đúng là rất lớn! Ở ngay trước mặt bản điện hạ mà cũng dám ngấp nghé hoàng tử phi của bản điện hại Hiện tại, bản điện hạ thật sự nghỉ ngờ có phải những lời đồn đại kia là do ngươi phái người lan truyền!"

Ngu xuẩn!

Ai bảo ngươi muốn đổi ngựa về!

He he, lần này bị lão tử bắt được bím tóc rồi!

Sắc mặt Viên Khuê trắng bệch vì sợ hãi, hắn ta hoảng sợ kêu rên: "Điện hạ, thần... Thần nhất thời nói sai, thần tuyệt không dám ngấp nghé Lục hoàng tử phi, cầu xin điện hạ thứ tội!" Giờ khắc này, Viên Khuê chỉ muốn cho cái miệng thối của mình hai cái tát.

Nói bản thân có ý với Lục hoàng tử phi ở ngay trước Lục hoàng tử, đây chẳng phải là đang tìm đường chết sao?