Chương 38: Đường Quả Đỏ Mặt

Hổ Nha nghĩ rằng anh phải đốt lửa trong hang trước khi trời đổ mưa, lúc trước khi ở trong hang một mình , trời lạnh thì hóa thú căn bản là không cảm thấy lạnh.

Bây giờ Đường Quả đang ở bên trong hang vì thế nhất định phải đốt lửa để sưởi ấm cho cô, giống cái rất dễ bị cảm lạnh, một khi bị cảm lạnh thì rất dễ phát sốt, điều này cũng có thể khiến cô chết đi, vì vậy anh nhất định không để Đường Quả bị cảm lạnh !

" A phụ đã đốt cháy rồi " Bạch Mai mỉm cười trả lời.

" Ừ " Hổ Nha gật đầu, chuyện chăm sóc cho giống cái, anh phải đi tìm a phụ của mình hỏi xem có điều gì khác cần chú ý không, trước đây anh thực sự không chú ý nhiều đến chuyện này.

" Lời ta đã đưa đến rồi, ta đi chơi đây " Hổ Liệp nói, sau khi nhìn thấy Hổ Nha gật đầu liền quay thân đi.

" A huynh, ta cũng đi chơi đây. " Bạch Mai cũng mỉm cười rời đi.

" Hổ Nha, anh vào đây. " Từ trong hang động, lời nói yếu ớt của Đường Quả đột nhiên phát ra.

" Được " Nghe thấy Đường Quả gọi, Hổ Nha lập tức quay người đi vào.

Đường Quả đứng bên cạnh bồn tắm bằng gỗ, thân trên thì vẫn như cũ nhưng quần thì đã biến mất, quanh eo cô là mảnh da thú cao hơn đầu gối một chút.

Nhìn thấy đôi chân nhỏ trắng nõn của Đường Quả, suy nghĩ đầu tiên của Hổ Nha chính là cô đứng đó có mệt hay không và ngay sau khi suy nghĩ này xuất hiện, bàn tay anh đã quấn quanh eo của Đường Quả để giúp chân cô chia sẽ bớt đi trọng lượng cơ thể của mình

Nhìn thấy Hổ Nha dựa gần mình, trực tiếp vươn tay ra quấn eo cô, Đường Quả liếc anh một cái, làm sao cứ cảm thấy đôi tay này của anh lại tự nhiên đến thế ? nhưng cô không kháng cự, anh chỉ ôm thôi là được.

"Tắm rửa xong chưa." Hổ Nha liếc mắt nhìn nước trong bồn tắm gỗ chỉ nhìn thấy một màu đỏ nhạt trôi nổi trong nước, mùi máu cho anh biết đó chính là máu.

Đường Quả nắm chặt tay, để chân không thật sự không an toàn, nhưng qυầи ɭóŧ duy nhất bị dính máu, chỉ có thể như thế này, về phần cái bồn tắm gỗ, cô không nhìn thấy máu trong nước, trực tiếp nói : " Ôm tôi quay trở về nằm. "

Nếu như tình huống cho phép, Đường Quả thật sự muốn mãi ngâm mình trong nước, cảm giác được ngâm mình trong nước nóng vô cùng thoải mái.



Nhưng thật đáng tiếc, tắm trong khoảng thời gian này rất dễ bị vi khuẩn xâm nhập vào bên trong, từ đó sẽ gây ra các bệnh phụ khoa khác nhau, Đường Quả không muốn bị mắc bệnh phụ khoa vì thế vội vàng lau người, sau đó rửa sạch vết máu rồi đi ra.

Hổ Nha nghe lời ôm Đường Quả lên đặt trên giường, nhìn cô nằm xuống, nói : "có việc gì thì gọi ta "

" Được " Đường Quả nhìn vào mắt của Hổ Nha, gật đầu, sau đó nhắm mắt lại nói tiếp "Tôi ngủ một lát. "

Sau khi thấy Đường Quả nhắm mắt, Hổ Nha đứng dậy đi về phía bồn tắm bằng gỗ kia, ngay khi muốn mang bồn tắm bằng gỗ kia đi thì liền thấy thứ đồ vật ( quần ) mà Đường Quả mang trên đùi lúc trước được đặt trên mặt đất, bên cạnh còn có đồ vật mà cô mang trên chân ( giày ).

Với tay lấy cái quần kia lên, từ phía trong có một đồ vật màu trắng mà lại dính máu rơi xuống, Hổ Nha dùng tay của mình đón lấy cái vật kia ( nội y ) xem thử, cái này là đồ vật gì đây ?

Nghe thấy tiếng bước chân nặng nề, đi càng ngày càng xa của Hổ Nha, Đường Quả nằm trên giường đang cố gắng thư giãn cơ thể, đột nhiên mở mắt ra, cô quay đầu lại nơi mình đã để quần trước đó, tuy nhiên bây giờ chỉ có đôi giày còn ở nơi đó, những cái khác đều đã biến mất rồi.

Đường Quả không từ bỏ quét mắt nhìn quanh góc đó vài lần, nhưng vẫn không nhìn thấy thứ đồ vật mà cô muốn nhìn thấy kia.

Nghĩ đến cái nội y dính máu kia, mặt Đường Quả lập tức đỏ lên.

Anh ấy … anh ấy thế mà … đem … đem … đi rồi.

Tuy nhiên điều khiến Đường Quả đỏ mặt tới mức muốn ra máu chính là lúc cô sắp bỏ qua được cái sự việc xấu hổ này, trong nháy mắt liền nhìn thấy Hổ Nha khiêng cái thùng tắm bằng gỗ trống không trên vai trở lại cùng với chiếc quần dài ướt đẫm cùng nội y trong tay, cái nội y màu trắng mà anh cầm trong lòng bàn tay trông thật chói mắt ! !

Vừa vào trong hang động, ánh mắt của Hổ Nha liền hướng đến Đường Quả, vốn dĩ nghĩ rằng sẽ thấy được khuôn mặt lúc ngủ của Đường Quả, không nghĩ đến sẽ thấy được khuôn mặt đỏ bừng của cô khi nhìn anh.

Tim anh đập nhanh, Hổ Nha liền trực tiếp ném bồn tắm bằng gỗ ra khỏi vai, bước chân phải hướng về phía trước, trong chớp mắt anh đã lao tới trước mắt của Đường Quả, đưa tay ra và thăm dò trán của cô, khẩn trương lo lắng hỏi : " Đường Quả cô cảm thấy như thế nào rồi ? có nơi nào không thoải mái phải không. "

" Thình ~ ! " Cái bồn tắm anh vứt lúc nãy đập vào tường hang, nó đáp xuống ngay nơi mà Đường Quả vừa mới tắm.



Trán cô rất ấm, Đường Quả bị Hổ Nha đột ngột xuất hiện làm cho chấn động, lúc này thần hồn mới quay trở lại, sau khi tỉnh táo trở lại cô không quan tâm đến cơ thể không thoải mái của mình mà đột nhiên đứng dậy vươn tay lấy lại quần và nội y giấu sau lưng mình không để cho Hổ Nha nhìn thấy.

Nhưng ngay sau đó Đường Quả liền bị đứng hình, bởi vì hành động vừa rồi đã khiến một luồng nhiệt lớn dâng trào ở bên dưới cô, may mắn thay sau dòng chảy đó nó đã dừng lại, cô cũng thoải mái đôi chút.

Đường Quả muốn lấy đồ vật kia Hổ Nha liền đưa, chỉ là ánh mắt lo lắng của anh vẫn luôn dán chặt vào cô, đồng thời anh cũng cảm thấy rất đau lòng, có một cảm giác tuyệt vọng mơ hồ, ban nãy anh còn nghĩ đến việc nhóm lửa để giữ ấm cho cô không để cô cảm lạnh phát sốt, bây giờ cô lại thật sự sốt rồi, Đường Quả gầy đến như vậy, liệu cô ấy cho thể sống sót sau cơn sốt hay không ?

Bởi vì sau khi cướp về lại quần và đồ lót của mình Đường Quả đã cảm thấy bớt xấu hổ rất nhiều, dường như nhận ra được những cảm xúc tiêu cực dồn dập của Hổ Nha, cô không thể không ngước đầu lên nhìn anh, " Anh làm sao vậy ? "

Cậu ta chắc không phải bị cô lấy lại quần và nội y nên đau buồn tuyệt vọng đấy chứ ? ? ?

" Ta muốn đi tìm Tế Ti. " Hổ Nha kiên quyết đứng dậy và chuẩn bị bước ra ngoài.

" Anh tìm bà ấy để làm gì ? " Đường Quả đột nhiên lên tiếng hỏi, nếu như tìm bà ấy để đến xem bệnh cho cô thì cô phản đối còn nếu như không phải đến xem bệnh cho cô thì cô không đi quản nữa.

" Cô phát sốt rồi, ta đi tìm Tế Ti đến xem bệnh cho cô " Nghe được lời của Đường Quả, Hổ Nha dừng lại trả lời, nhưng nỗi buồn và sự tuyệt vọng của anh ngày càng mạnh mẽ hơn.

Nhưng mà lúc này Đường Quả không thể nào quan tâm đến cảm xúc của Hổ Nha được nữa !

Chết tiệt ! thật sự là tìm đến để xem bệnh cho cô, phản ứng đầu tiên của Đường Quả là thốt ra những từ ngữ thô tục, nhưng nghĩ một lát, không đúng a, cô phát sốt lúc nào ?

" Tôi phát sốt từ lúc nào ? Tại sao tôi lại không biết " Đường Quả bối rối đưa tay sờ trán, không có phát sốt a, ánh mắt nghi ngờ của cô nhìn về phía Hổ Nha, " Trán của tôi không có nóng. " Vậy anh từ nơi nào mà phát hiện ra tôi phát sốt vậy hả ? !

Hổ Nha bị lời này của Đường Quả làm cho choáng váng, không nóng ? Nhưng mà nhìn khuôn mặt của cô trông có vẻ rất đỏ a, hơn nữa ban nãy khi thăm dò nhiệt độ quả thật có chút cao a.

Nhưng mà nhìn Đường Quả như vậy trông không giống như đang nói dối, Hổ Nha lại lần nữa ngồi xổm trước mặt Đường Quả, đưa tay ra thăm dò trán cô.

Đôi mắt của Đường Quả phản chiếu hình ảnh bàn tay của Hổ Nha kề sát đầu của cô.