Hiện giờ không rố tung tích của Cửu công chúa, nếu Kim Phi nói không lo lắng thì là nói dối.
Nhưng y không hoảng loạn.
Kinh thành cách đây xa hơn ngàn dặm, biết dù lo lắng cũng vô ích, nên y ép bản thân bình tĩnh lại.
Y sắp xếp cho Chung Linh Nhi truyền tin xong, lại bảo Đại Lưu đi tìm Ngụy Đại Đồng.
"Ngụy đại nhân, ở nhà đột nhiên có chuyện gấp, ta phải nhanh chóng trở về."
Kim Phi nói, "Nơi này xảy ra chuyện gì, mau nói cho ta biết”"
Phái mấy ngàn người mang theo vũ khí đến gần kinh thành, làm không khéo thì sẽ gây ra náo loạn, Kim Phi cần phải đích thân trở về phụ trách, chỉ huy lực lượng cấp dưới phối hợp với Trương Lương,
"Tiên sinh định khi nào thì trở về?" Ngụy Đại Đồng hỏi. "Càng nhanh càng tốt, " Kim Phi nói: "Dĩ nhiên, nếu như đập Đô Giang bên này có việc quan trọng, ta vẫn có thể trì hoãn lại mấy ngày"
Công trình đập Đô Giang có liên quan đến toàn bộ đất đai của Xuyên Thục, Kim Phi cũng không dám xem nhẹ.
"Vậy ta nói tình hình hiện tại cho tiên sinh biết ngay..." Ngụy Đại Đồng không hỏi đã xảy ra chuyện gì, thấy Kim
Phi rất sốt ruột, bèn đi tới cạnh sa bàn, bắt đầu giải thích tiến độ hiện tại của công trình.
"Kênh số ba và số sáu sắp hoàn thành rồi, bây giờ căn đào thêm một kênh mới đế nối chúng lại, như vậy mới có thế tưới ruộng đất ở trấn Mao Lĩnh và trấn Thất Lang."
Ngụy Đại Đồng chỉ vào sa bàn hỏi: "Bây giờ ta không chắc nên đào kênh này từ trấn Mao Lĩnh hay trấn Thất Lang, muốn nghe lời khuyên của tiên sinh”
"Hai bên có ưu điểm nhược điếm gï?" Kim Phi hỏi.
"Đào từ trấn Mao Lĩnh, kênh sẽ dài hơn, nhưng dọc đường. toàn là đất băng phẳng, khá dễ đào. Trấn Thất Lang thì ngược: lại, đào từ trấn Thất Lang, kênh ngắn hơn một nửa, nhưng chỗ đó có hai ngọn đồi, e là khá khó đào” Ngụy Đại Đồng giải thích.
“Hai nơi này có xa không?" Kim Phi hỏi: "Hay là chúng ta đi xem thử? Việc kiểu này tốt nhất phải kiếm tra tại chỗ rồi mới quyết định”
"Cũng không xa lắm, chỉ có ba mươi dặm thôi, ° Ngụy Đại Đồng nói: "Nhưng hôm nay đi thì chắc chẩn không kịp rồi, đường ở đó không tốt, có mấy đoạn đường mòn vô cùng hẹp, ngựa chiến chạy không được, trời tối quá cũng chạy không nối."
"Hôm nay không đi được...
Kim Phi trầm ngâm suy nghĩ, cầm một tấm bản đồ khác. lên
Phát hiện trấn Mao Lĩnh và trấn Thất Lang cách đường trở về Kim Xuyên không xa, bèn nói: "Vậy sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ qua đó, sau khi xem xong hai nơi này, ta sẽ đi thẳng về Kim Xuyên."
"Vậy cũng được” Ngụy Đại Đồng hỏi: "Bây giờ vẫn còn sớm, hay là tiên sinh đến xem thử núi Ngọc Lũy đi?”
"Được, đi xem thử." Kim Phi gật đầu đồng ý. Lần này y vốn định ở lại đập Đô Giang một thời gian, đợi cho nổ tung núi Ngọc Lũy mới trở về, nhưng cuối cùng lại xảy ra chuyện như vậy, Kim Phi chỉ có thể đẩy nhanh lịch trình.
Hai người dẫn đội quân trèo lêи đỉиɦ núi Ngọc Lũy, Kim Phi đưa kính viễn vọng lên nhìn.
Năm đó cha con Lý Băng xây dựng đập Đô Giang, kế từ khi thành lập dự án, đi hỏi thăm người dân địa phương cho đến khi hoàn thành công trình chính, tốn hết tám năm.
Hơn nữa sau khi công trình hoàn thành, còn phải tu sửa
Ví dụ như nên đào thêm một con kênh nhỏ ở đây, hay là con kênh này cần rộng hơn sâu hơn các kiểu.
Trước sau cộng lại, toàn bộ dự án đập Đô Giang, tổng cộng tốn hai mươi năm của hai cha con
Mà ở đời trước Kim Phi từng đến tham quan đập Đô Giang, có khinh khí cầu và kính viễn vọng, chỉ mất mấy ngày đã hoàn thành chuyến tham quan và thiết kế.
Năm đó số người dân mà cha con Lý Băng huy động được khá ít, nhưng Kim Phi và Cửu công chúa lại áp dụng biện pháp làm công đổi lương thực, số người dân họ huy động được nhiều hơn của cha con Lý Băng không biết bao nhiêu lân.
Dưới tình hình này, tốc độ xây dựng cũng nhanh hơn cha con Lý Băng rất nhiều, cũng khoa học hơn hẳn.
Thế nên Cửu công chúa hy vọng Kim Phi có thế cho nố tung núi Ngọc Lũy trước khi mùa mưa của mùa hè năm nay.