Trên lôi đài Triệu Bắc chân khí quanh quẩn bên người, thủ ấn kết. Chưởng ấn mang hào quanh rực lửa đánh vào l*иg ngực Lâm Hoành. Ra tay vừa nhanh vừa hung ác không có chút khách khí nào.
Phong linh căn xoay chuyển Lâm Hoành thả người né tránh, vốn thân thể trải qua rèn luyện cộng thêm phong linh căn nên tốc độ hắn hoàn toàn không kém
Nhìn thấy Lâm Hoành nhẹ nhàng tránh đi, Triệu Bắc chế nhạo:” Chẳng lẽ ngươi chỉ biết chạy sao?”. Dứt lời khí tức liền bộc phát, tốc độ nhanh hơn không ít, một quyền đuổi theo Lâm Hoành
Lâm Hoành không đáp lại, linh khí màu xanh lục bao phủ cơ thể:” Phong thần Quyết”. Hắn xoay người ngạnh kháng với Triệu Bắc
Phanh!
Trong lúc nhất thời bụi đất tung bay tứ phía, lôi đài cũng xuất hiện vết nứt. Cả hai đồng thời lui lại phía sau
Triệu Bắc rút kiếm, hét lớn:” Địa Liên Kiếm Quyết, thức thứ nhất: Địa Đạo”
“Không chỉ có ngươi có linh khí, Phách Tuyệt Đao hiện” Lâm Hoành hừ lạnh
Trên lôi đài bóng người qua lại, linh khí giao thoa, đánh ra không ít hố sau và khe hở. Uyển Ngưng nhíu mày:” Hai người họ muốn đánh sập lôi đài sao”
Triệu Bắc bị đánh lùi về phía sau, hắn mạnh mẽ nuốt dịch tanh ngọt trong cổ họng, nhìn thân ảnh trước mắt:” Ngươi không chỉ cửu cấp đúng không”. Là câu hỏi nhưng thập phần chắc chắn. Hắn rõ ràng trong cửu cấp không có đối thủ, nhưng Lâm Hoành này có thể dễ dàng đánh tan công kích của hắn, sao có thể là cửu cấp bình thường chứ
Lâm Hoành cầm đao ngạo nghễ đứng, hắn đã đến vòng này rồi, thực lực không thể giấu được nữa, tu vi trong cơ thể lần nữa bộc phát. Từ cửu cấp đỉnh thăng lên vượt bình cảnh dừng lại ở trúc cơ
“Qủa nhiên ngươi đã trúc cơ” Triệu Bắc khẽ hừ, chi chiến lần này không chỉ có hắn che giấu thực lực, tên Lâm Hoành này quả nhiên cũng vậy.
Triệu Thiên hiện đầy kinh ngạc, nhìn biến hóa quanh người Lâm Hoành:” Hay cho Lâm gia, che giấu thật sâu. Tiểu tử kia vốn đã trúc cơ”
“Ta nói làm sao lúc đó Lâm gia các ngươi không tranh đoạt Trúc cơ đan, vốn dĩ tên nhóc đó trúc cơ rồi. Lâm Hồng, Lâm gia ngươi quá không thật thà rồi” Hạ Thương quái gở nói
Lâm Hồng bật cười ha hả:” Chư vị, Lâm Hoành chỉ may mắn đột phá trước chi chiến mà thôi, còn vấn đề giấu giếm ta nghĩ chúng ta đều như nhau, đều như nhau. Hahaha”
Diệp Tam trợn mắt. Như nhau cái rắm, lão cáo già. Đáng thương Diệp Hải nhà ta, đều bị đám tiểu gia hỏa kia chơi đùa. Còn bị nữ tử giấu mặt kia đánh đến đột phá
Phanh... Một tiếng trầm muộn vang lên, Triệu Bắc bị đánh văng, phun ra một búng máu.
“Phách Long Quyết” Lâm Hoành vung đao, lực lượng xe gió lao đến Triệu Bắc.
Triệu Bắc ổn định thân hình:” Địa Liên Kiếm Quyết, thức thứ ba: Địa Liên Tuyệt” đây là con ác chủ bài cuối của hắn rồi, không thể thua
Thình thịch, thình thịch.
Tiếng tim đập của hàng ngàn người đang xem, áp lực khiến cho tiếng tim đập cũng có thể nghe được. Trên lôi đài, thân ảnh hai người một lần nữa hiện ra. Tay áo Lâm Hoành rách đến đáng thương, máu rướm ra từ cánh tay nhỏ xuống lôi đài
Phía đối diện thân hình thẳng tắp của thiếu niên đổ xuống, một đòn cuối cùng này chính thức phân định thắng thua. Khoảng cách luyện thể và trúc cơ vẫn quá lớn, không thể lấp đầy bằng pháp quyết được
Uyển Ngưng trong lòng thầm cho Triệu Bắc một like, có thể làm tu sĩ trúc cơ bị thương như vậy đã rất mạnh rồi. Hắn cũng mới 17 tuổi, tương lai có thể vượt qua Trúc cơ đến cảnh giới cao hơn
Lâm Hoành xoay người xuống lôi đài, đi thẳng vào trong trị thương. Hải Ngao cũng cho người chăm sóc Triệu Bắc:” Trận kế tiếp Uyển Ngưng đấu Nam Cung Trạch. Lôi đài cần tu sửa, nửa canh giờ sau sẽ bắt đầu”
Nhìn lôi đài bị phá hủy đến đáng thương, liền biết trận đánh trước đó cường hãn đến mức độ nào. Nàng còn phải đợi thêm nửa canh giờ mới được lên sân, có chút nôn nóng muốn thử chiêu mới a
Tiểu Hắc nhìn Uyển Ngưng muốn nhanh chóng thử một chiêu kia, biểu cảm liền trở nên quái dị. Tiểu Hắc Hắc chân thành gửi lời chúc đến đối thủ tiếp theo của Tiểu Ngưng Ngưng
Dược lão lúc này cũng xuất hiện:” Đồ nhi ngoan, Nam Cung Trạch song linh căn hỏa và phong kết hợp. Linh căn của con cũng rất kì quái, ta cũng không thể tra xét được đó là loại gì.
Uyển Ngưng nhớ lại lúc mình xuyên qua, nàng bị sét đánh. Về sau Lữ gia nói nàng thức tỉnh linh căn dị biến. Nhưng chuyện bị sét đánh không thể cho người khác biết được, tuyệt đối không được. Nàng cũng cần mặt mũi.
Thời gian nửa canh giờ trôi qua, Uyển Ngưng vặn eo, cho Tiểu Hắc vào không gian lại đi đến lôi đài.
Trên lôi đài, Nam Cung Trạch đang đợi nàng, hắn biết đối thủ của hắn không chỉ là Lâm Hoành đột phá trúc cơ mà còn có nữ tử trước mắt này. Đánh bại Diệp Hải, học công pháp của tên tán tu kia qua trận đánh. Thiên phú mà nàng thể hiện đã có thể ngang bằng với các thế gia ở đây rồi.