Nhóm dịch: Bánh Bao
Cô bé vừa khóc vừa nói: “Chị ơi, em là Điền Mỹ, Điền trong cánh đồng, Mỹ trong xinh đẹp, em là em gái của chị.”
“Chị là Điền Tâm, cùng họ với em, Tâm mang nghĩa lòng tốt. Chị có ba mẹ, chính là ba mẹ em.”
“Ba tên là Điền Đại Hổ, mẹ tên là Trương Quế Phương, con còn có một đứa em trai tám tuổi, tên là Điền Tiểu Long.”
Điền Tâm?
Đây không phải là tên của cô ở kiếp trước sao?
Xem ra cô được sống lại trên người cô bé cùng họ cùng tên!
Kiếp này cô không còn là cô nhi nữa, cô đã có gia đình rồi!
“Chị, đầu chị chắc chắn bị bà nội đánh cho trục trặc rồi, cho nên chị mới không nhớ rõ mình là a, cũng không nhớ rõ em là ai.”
“Không sao đâu, chị yên tâm, chị cũng đừng cần sợ hãi, mọi người vẫn sẽ yêu thương chị như trước kia.”
Nước mắt của Điền Mỹ lại rơi xuống, cô bé giang cánh tay ôm chặt lấy Điền Tâm, siết đến mức Điền Tâm không thở nổi.
Điền Tâm cảm thấy nôn nao, dạ dày như trèo thuyền vô cùng khó chịu.
“Khụ!” Điền Tâm đẩy Điền Mỹ ra, kế đó ngồi xổm trên mặt đất.
Cô nôn liên tục chỗ cháo vừa ăn, đầu óc đau đớn như nổ tung, cả người nổi da gà.
Đột nhiên, trong đầu Điền Tâm hiện ra một vài hình ảnh, giống như bộ phim quay chậm trước mặt cô.
Trong đó có một số ký ức trước khi cơ thể này chết, còn có một số ký ức khác, hình như là một đoạn văn tự viết, nội dung bên trong dường như cô đã từng thấy qua.
Giống như bản thân mình đã đọc ở đâu đó, hình như là phiên bản điện tử...
Điền Tâm nhớ lại, trước đây cô đã đọc qua một quyển sách điện tử về đề tài thực tế trong bối cảnh hư cấu.
Cuốn sách mà cô đã đọc trong thời gian cuối cùng khi cô bị bệnh, được gọi là “Những việc, những người của thôn Hướng Thủy”
Quyển sách này sử dụng bối cảnh hư cấu, quốc gia ở đây gọi là Ngũ Châu Quốc.
Nó chủ yếu viết tất cả mọi chuyện xảy ra trong một thôn làng, nhân vật phần lớn là người trong thôn.
Ngôi làng được đặt tên là thôn Hướng Thủy.