Nhóm dịch: Bánh Bao
Đến lúc đó nhân viên an ninh sẽ xử lý, sau đó lấy biện pháp chiết khấu, để mỗi nhà móc ra năm hào, một đồng coi như làm việc thiện.
Ai mà không dám nghe lời của nhân viên an ninh chứ?
Cho nên người trong đất cũng không dám thở dốc một chút, sợ thở hổn hển dẫn đến gió thổi vào mặt Trương Quế Phương, rồi lại chọc giận cô.
Mặt trời càng ngày càng gay gắt, Trương Quế Phương lo lắng Điền Đại Hổ chịu không nổi, thím ấy lập tức nói.
“Đại Hổ, cơ thể Tâm Tâm vẫn chưa khỏe hẳn đâu, anh dẫn theo Tâm Tâm về nhà nấu cơm đi.”
Điền Đại Hổ đã sớm mệt mỏi, nhưng chú ta cứng rắn chống đỡ, bởi vì chú ta đàn ông thì phải chống đỡ.
“Tâm Tâm, con về nhà nấu cơm đi.”
Điền Tâm đứng thẳng người nhìn ông ba nhà mình, thấy trên mặt ba đỏ bừng tím đen.
Cô nói: “Ba nấu cơm ngon, nên ba về nhà nấu cơm đi.”
Điền Đại Hổ cảm thấy rất vui vẻ: “Không bột đố gột nên hồ, ba con nấu cơm có ngon đến đâu, thì không có thức ăn, không có nguyên liệu không được.”
“Không phải chỉ làm cơm hấp chút gạo đậu nành và dưa muối sao?”
“Không có nội dung kỹ thuật, Tiểu Long đều có thể làm được.”
Điền Tâm thấy Trương Quế Phương nháy mắt với mình, nói với Điền Đại Hổ.
“Ba, chúng ta cùng nhau về đi.””
Điền Tâm đẩy Điền Đại Hổ đi về phía nhà.
“Ba, ba rửa tay trước, sau đó lên giường nghỉ ngơi, con nấu cơm.”
Điền Tâm nói xong đi vào phòng bếp nhà sau đong gạo nấu cơm.
Cơ thể của chú ta quả thật không được, Điền Đại Hổ hiểu ý lên giường nằm.
Bên trong gạo có cám nhỏ, gạo như vậy nấu được cơm ngon.
Nấu cơm ở nông thôn dùng bếp củi, chính là loại ống khói, có hai cái nồi sắt, một lớn một nhỏ.
Điền Tâm ở kiếp trước từng sử dụng qua cái bếp kiểu này, nhà hàng nhỏ của cô và ba mẹ nuôi nằm ở bộ phận kết hợp giữa thành thị và nông thôn.
Dụng cụ để nấu đồ chính là loại nồi này.
Những người có tiền trong thành phố thích ăn cơm được làm từ nồi sắt lớn như vậy, đặc biệt là cơm cháy ở dưới đáy nồi sao khi nấu xong.