Chương 18: Ổ Rắn!

Nhóm dịch: Bánh Bao

Không gian thực sự có khả năng quản lý độc lập, nó chủ động phủi bụi trên rễ cây giống dâu dại, cộng thêm bụi trên lá và trái cây ra khỏi không gian.

Rễ của cây giống dâu tây dại nhìn thấy đất màu mỡ lập tức tự động cắm rễ vào đất, đó là lý do tại sao không gian đang hoạt động.

Rất nhanh, lá cây bị ánh mặt trời phơi nắng đến dựng đứng lên, tinh thần phấn chấn lắc lắc cái thân.

Những cái trái nhỏ đáng thương phủ đầy bụi bặm kia lập tức trở nên đầy đặn tươi đẹp.

Điền Tâm phát hiện, khi ở trong không gian, ánh mắt của cô có chức năng phối cảnh.

Rễ cây giống dâu tây dại cắm sâu bao nhiêu, cô có thể thấy rõ ràng.

Nhưng mà sao cô không nhìn thấy bảo bối Manh Manh?

...

Cổng thôn thôn Hướng Thủy có một cây ngô đồng, ba người đàn ông giang hai cánh tay vây quanh một vòng mới có thể ôm hết.

Đất dưới gốc cây ngô đồng bằng phẳng trống trải.



Bình thường trong thôn có đại hội gì đều tổ chức ở chỗ này, lúc dân làng nhàn rỗi cũng sẽ tụ tập ở nơi đây nói chuyện vui đùa.

Bây giờ là buổi tối, dưới ánh mặt trời nóng phía tây, có rất nhiều dân làng tụ tập dưới gốc cây ngô đồng để nói chuyện phiếm.

Điền Tâm cõng một cái túi lưới lớn đựng cỏ heo đi ngang qua, thì lại bị dân làng chỉ vào mũi chửi rủa một trận.

Nguyên chủ đối mặt với cục diện như vậy sẽ không nén giận yên lặng thừa nhận, mà chính là thô bạo ăn miếng trả miếng.

Người khác mắng cô cái gì cô lập tức mắng người nọ cái đó, dưới tình huống như thế, ấn tượng của người trong thôn đối với nguyên chủ khẳng định không tốt.

Từ đó đắc tội với toàn bộ thôn dân.

Điền Tâm dừng bước quay đầu lại, cô cười lộ ra bốn chiếc răng trắng nhỏ: “Tôi cũng không phải bánh bao thơm ngon gì.”

“Các người suốt ngày đều chú ý tới tôi làm cái gì?”

“Các người vẫn nên quan tâm mình đi, trên đỉnh đầu các ngươi có một ổ rắn sắp rơi xuống...”

Điền Tâm còn chưa nói hết, trên cây ngô đồng bất thình lình có rất nhiều con rơi xuống đầu mỗi người dưới tàng cây, trên cổ, trên vai.