Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Không, May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ

Chương 95: Một quyền gϊếŧ Nguyên Khí cảnh thất giai.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hắn rên làm Thiên Uyên cảm thấy inh tai, kiền điều động linh khí bao quanh xâm nhập lấy thêm thể hắn.

Chưởng lão Ngạo Tông liền không cảm giác đau đớn nữa, hắn liền nói: "Ma nữ, ngươi gϊếŧ ta đi, ta không chỉ chịu, vũ nhục như vậy được."

Thiên Uyên liền đứng dậy cười nói: "Thúc thúc, ngươi làm sao muốn chết nhanh như vậy, ngươi đợi ta dưới hoàng tuyền hơi lâu đó."

Nàng liền cười cười, rồi đi đến gần hắn vừa đưa tay lên đầu hắn: "Thúc thúc không nói, vậy ta chỉ có thể tự mình tìm hiểu."

Nàng đua tây lên đầu hắn, hắn liền cảm nhận được đầu hắn có một thứ gì luôn đâm đến, cho dù đã có linh khí bảo hộ ở dưới.

Hắn vẫn cảm nhận được đau đớn, hắn không ngừng kêu lên nói: "Ma nữ, ngươi muốn làm gì?"

Thiên Uyên liền nói: "Thúc thúc ta chỉ muốn tìm hiểu một chút, các vị huynh đệ của ngươi ở đâu a."

Chưởng lão ngạo tông liền sợ hãi run rẩy không ngừng, ma nữ này hắn không có nói ra nhưng vẫn biết được nhờ đưa tay lên đầu hắn.

Đây là cướp đoạt khí ức của đối phương, đây rốt cuộc là tại sao, trên đại lục này chưa có ghi chép.

Thiên Uyên dùng linh khí xâm nhập vào trong đầu hắn, vô số khí ức hiện ra nàng chỉ muốn biết khí ức mấy vị chưởng lão còn lại.

Liền đi đến khí ức mới nhất, trong khí ức nàng biết được, có sáu vị Nguyên Khí cảnh thất giai.

Ba vị sơ kỳ, hai vị trung kỳ và một hậu kỳ đều là huynh đệ của nhau, từng trải qua vài trận chiến nên kết huynh đệ, còn một số đã kết thân từ lâu.



Nàng cũng phát hiện thêm, vị trí của năm người còn lại là hướng Tây trăm dặm cách đây, nàng liền cười.

Đua tay ra khỏi đầu hắn rồi cười nói: "Đa tạ thúc thúc nha, huynh đệ của ngươi ta sẽ giúp ngươi tìm kiếm."

Nghe vậy chưởng lão Ngạo Tông liền sợ hãi, huynh đệ kết nghĩa hắn là sư đệ trong sáu người, liền khóc lóc nói: "Các vị huynh đệ, ta xin lỗi."

Thiên Uyên bước đi liền quy người nhìn lại hắn nói: "Thúc thúc ngươi khóc làm cái gì ah, nam nhân không thể khóc."

Dứt lời nàng liền biến mất, chỉ để lại một thân một mình chưởng lão Ngạo Tông buồn bã, nhìn nữ nhân này là muốn một mình giải quyết năm vị huynh đệ của hắn.

Hắn liền cảm thấy mình có lỗi, nhưng mà minh bạch về sau liền thở dài: "Các ngươi chết thì chết ah, ta cố chạy khỏi đây tìm một nơi lặng lẽ tu luyện, sống hết quãng đường đời còn lại."

Hắn liền cố thoát khỏi, nhưng dây chói vậy mà có linh khí bao quanh, làm hắn cảm thấy vô vị, liền không vùng vẫy mà chấp nhận bị nhốt.

Không thể đứng dậy cũng không thể điều khiển có thể, chỉ có thể nói, hét cũng không ai cứu giúp.

Một bên khác, hướng tây trăm dặm có bốn đạo người đứng giữa đấy, một bóng người liền nói: "Ngũ sư đệ vậy mà đi đâu rồi?"

Bọn hắn huynh đệ, ai mạnh nhất là đại ca, đã thống nhất khi được chưởng mồm giao phó, hắn thân là đại ca lại không tìm thấy được ngũ sư đệ.

Cảm thấy lòng hơi ái náy, một tên liền nói: "Đại sư huynh, ngươi không cần lo lắng ,chắc chắn ngũ sư đệ gặp chuyện gì đó không gặp mặt chúng ta."



Hắn là nhị sư huynh, còn bên cạnh là tứ sư đệ và lục sư đệ, đều là cảnh giới Nguyên Khí cảnh thất giai sơ kỳ, bỗng nhiên từ trên cao liền phi hành đáp xuống.

Là tam sư huynh, lục sư đệ chưởng lão liền nói: "Tam sư huynh ngươi có phát hiện cái sư không?"

Hắn thân là Tam sư huynh cảnh giới Nguyên Khí cảnh thất giai trung kỳ liền lắc đầu nói: "Không phát hiện ra ngũ sư đệ mất tích, ta đã xem xét, thấy dấu vết phi hành trên cao rồi không còn dấu vết linh khí gì nữa."

Đại sư huynh chưởng lão Ngạo Tông bên cạnh liền nói: "Chúng ta nghỉ ngơi trước, không tìm được nữ nhân kia, còn để sư đệ lạc loạn, ta thân đại ca có chút oán trách."

Xung quanh thấy đại ca như vậy mấy vị chưởng lão khác cũng cảm thấy, rất ái náy lục sư đệ đứng bên cạnh liền định nói thì một đạo linh khí bay qua.

Thân thể lục sư đệ ngã xuống, liền hóa thành một thân thể khô héo, xung quanh mấy vị chưởng lão liền nói: "Có kẻ địch tập kích."

Đang nhìn xung quanh tứ sư đệ liền bị một quyền đánh bay ra xa, hắn không nhan sử dụng pháp bảo sợ rằng sẽ giống như vị lục sư đệ.

Hắn bị đánh bay xuyên qua vài trăm thước, liền dừng lại, ho khan ra máu, không rõ làm sao hắn bị một quyền đánh bay, đối phương rốt cuộc mạnh mẽ cỡ nào.

Hắn may mắn, sử dụng pháp bảo phòng ngự nhanh chóng, sợ rằng đã không còn, hắn nhìn xuống phần ngực vậy mà có một vết sâu, một quyền.

Đối phương chỉ sử dụng một quyền đánh bay hắn, một kích tất sát? Trúc Cơ cảnh?? Hắn không hiểu rõ, ở nơi này vậy mà có Trúc Cơ cảnh.

Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, một kích bay qua, đầu hắn liền rơi khỏi cổ, phần thân thể dưới đều khô héo, mỗi đầu còn nguyên vẹn.

Nhưng nguyên vẹn không còn trên thân, xa xa thấy vậy ba vị chưởng lão còn lại liền run rẩy.
« Chương TrướcChương Tiếp »