Chương 87: Liền Câm sơ suất

Liền Câm, vẫn duy trì trận pháp, Thiên Uyên giải quyết xong hai tên này, liền lao đến một quyền đánh xuống.

Liền Câm không để ý, mờ cầm trên tay cây gậy đánh xuống, làm trận pháp từ trên cao một số tảng đá lớn rơi xuống.

Thiên Uyên nàng cảm thấy tình thế không ổn, luôn cảm giác nguy cơ, liền lui lại, nàng vừa lui lại được vài giây.

Liền nơi nàng từng đứng một tảng đá to rơi xuống, một tiếng nổ vang lên, Liền Câm còn chưa dùng lại nói: "Cô nương coi trừng ah."

Hắn liền điều động trận pháp, vô số mũi tên lao đến, Thiên Uyên liền dùng quyền đánh bay những mũi tên này.

Một mũi tên bay đến sắp đâm đến trước ngực nàng, nàng liền lui ra sau, dùng tay nắm lấy mũi tên, ném quay lại Liền Câm, Liền Câm hắn không né tránh mà cười.

Rồi một bức màn linh khí đứng trước mắt hắn, đỡ lấy mũi tên, mũi tên trúng màng linh khí liền rơi xuống.

Thiên Uyên vẫn chưa dừng lại, sau khi nàng ném mũi tên, cũng nhảy lên cao, nắm lấy tảng đá hồi nãy rơi xuống.

Bên cạnh cũng còn nhiều tảng đá, đều bị nàng né tránh, Thiên Uyên ném về phía Liền Câm, Liền Câm cũng tạo nên một màng chắn nhờ trận pháp.

Hắn liền sử dụng trận pháp, định phản kích, nhưng mà phát hiện Thiên Uyên không còn trên cao, nhìn xung quanh cũng không thấy ai.

Hắn đang định quay lại đằng sau, thì một quyền đã đánh xuống, hắn bị đánh bầm rậm xuống nền gạch đá, Thiên Uyên đoạt cây gậy trên tay hắn.

Bóp nát, nhưng mà làm nàng ngạc nhiên trận pháp vậy mà không bị phá hủy?? Cái này là tại sao, nàng không hiểu rõ.

Nằm dưới nền gạch đá, bị nứt ra vài mét, Liền Câm dù bị chảy máu, nhưng vẫn cười nói: "Trận pháp không bị phá hủy, cô đừng mong trận pháp có thể phá hủy, trừ khi gϊếŧ ta, trận pháp mới có thể hủy đi."



Liền Câm hắn cũng không muốn giấu diếm, tuy bây giờ hắn đang bị trọng thương nhưng, trong trận pháp này hắn chữa thương cực nhanh.

Đúng vậy là chữa thương cực nhanh, hắn vết thương cũng dần dần khôi phục lại, làm Thiên Uyên ngơ ngác mà nhìn.

Nhưng nàng cũng minh bạch, trận pháp này có thể gia tăng tốc độ, đối phương cũng có thể chữa thương nhanh chóng a.

Nhưng nàng nghĩ đến một biện pháp, liên tục tấn công, tạo nên thương tổn đối phương sẽ không dễ dàng như vậy hồi phục.

Nàng không suy nghĩ nhiều mà dùng chán đạp mạnh xuống, Liền Câm vừa được chữa thương thế liền ho khan, nếu hắn chú ý.

Nàng sẽ không dễ dàng như vậy đáng gϊếŧ hắn, hắn vừa định suy nghĩ thêm thì, Thiên Uyên một cước, đá hắn lên cao, rồi nhảy lên đá hắn ra xa, liên tục như vậy.

Đá hắn lên cao rồi sang ngang, liên tục như vậy rồi, nàng đá hắn xuống nền gạch đá, tiếng nổ vang lên, hắn ho khan.

"Khục."

"Khục."

Hắn bị thương quá nhiều, không thế chữa trị kịp thời trận pháp, cũng phải bó tay dưới dồn dập đánh của đối phương.

Thiên Uyên chưa dừng lại, mà từ trên cao xoay người rồi nhảy xuống, lộn người một chân đạp xuống, Liền Câm liền ho khan, máu bay ra từ miệng.

Một kích này, đá trúng tim của hắn, hắn thở dài, đây đây quá là mạnh đi, nhưng vẫn chưa dứt, Thiên Uyên bước tới bên cạnh.

Cầm đầu hắn nhấc lên, Liền Câm một lão già nhìn trước mắt thiếu nữ, trong mắt hắn tràn đầy sợ hãi trong trận pháp của hắn, nàng ta vậy mà mạnh như vậy.



Hắn cũng cảnh giới cáo hơn nàng, mấy cái tiểu cảnh giới, vì một sơ suất mà bị nàng liên tục đánh thành dạng này, hắn không cam lòng.

Nhưng vẫn phải sợ ah, trên người hắn bây giờ toàn là máu, điều này làm Thiên Uyên cực kỳ mãn nguyện.

Thiên Uyên một tay cầm lấy đầu của đối phương đưa lên cao, liền hỏi: "Là ai phái các ngươi tới gϊếŧ ta?"

Dù bị thương cực mạnh, nhưng Liền Câm giọng già nua, không nói ra thành lời, nhưng hắn vẫn cố nói ra: "Hứ ma nữ, cho dù ta chết cũng không khai ra."

Thiên Uyên cũng không hỏi hắn tiếp mà nói: "Là Ngạo Tông đúng không." trên mặt Liền Câm liền biến sắc: "Sao ngươi biết."

Nàng không nói mà vứt hắn lên cao, một quyền đánh ra xa, nàng đánh trúng phần ngực hắn, cũng là trọng yếu nhất con người sinh sống.

Là tim của hắn, bị nàng đánh hai lần Liền Câm cực kỳ khó chịu, hắn cực kỳ khó thở, bị nàng đánh trúng tường bằng đá, rơi xuống một tay ôm lấy ngực.

Thở dốc, hắn phải thở bởi vì hắn không thể thở được, cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, hắn cũng cảm giác máu của mình, mất đi hơn phân nửa.

Trong lúc hắn bị đánh lên cao, mỗi lần Thiên Uyên một quyền là hắn sẽ mất đi một ít máu vậy.

Thiên Uyên mỗi một quyền đều mang theo linh khí, xâm nhập vào trong cơ thể đối phương, rồi từ từ hút máu đối phương quay lại quyền của nàng.

Đi đến thể nội của nàng, rồi từ từ hấp thu tăng cao cảnh giới cùng thể chất, điều này làm Liền Câm không hề hay biết, hắn chỉ biết rằng máu của bản thân chỉ còn.

Năm phần trên mười phần, Pháo Hôi cùng Pháo Tam, dần dần tỉnh lại, hai người bọn hắn được chữa thương.

Nhìn cảnh vật xung quanh liền ngạc nhiên, rốt cuộc lúc hắn ngất đi có bao nhiêu khốc liệt.