Chấp sự nhìn thấy ánh mắt sắc bén của nàng liền hơi giật mình, nhưng được một lúc hắn liền minh bạch.
Bây giờ hắn là Nguyên Khí cảnh tứ giai sợ cái gì một cái nữ nhân. Nguyên khí cảnh nhị giai.
Chẳng lẽ lúc đấy hắn sơ suất, đúng vậy là hắn sơ suất mới bị nàng ta đẩy kiếm ra xa, dứt lời hắn nhảy lên cao một kiếm đánh xuống.
Thiên Uyên né tránh ra sau, phản kích một quyền đánh ra, song quyền của nàng đánh trả kiếm của Chấp sự Ngạo Tông.
Nàng liên tục đánh ra, nhưng mà Chấp Sự hắn cảm thấy quá yếu, liền điều động linh khí, thanh kiếm hắn đang nắm trên tay.
Liền xuất hiện một vệt sáng, hắn cười rút lại kiếm ra sau chém ra một đạo kiếm, Thiên Uyên bị kiếm đâm tới, nàng dùng hay tay chặn lấy.
Bị đẩy lui ra xa, dừng lại nàng nhị xem cánh tay của mình, dính một đạo kiếm, nhưng dần dần khôi phục thực trạng.
Đây là thể chất đặc thù của nàng, xa xa chấp sự hắn thấy vậy liền mô hồi lạnh, cái này cũng quá bá đạo đi.
Tốc độ hồi phục này không phải một nguyên khí cảnh có thể làm được, hắn không nghĩ đến nàng có hay không thánh thể mạnh mẽ.
Mà chỉ nghĩ đến lúc nàng bị hắn đánh bay ra xa, liền nhanh tay sử dụng đan dược. Hắn minh bạch về sau liền cầm kiếm lao đến phía nàng.
Thiên Uyên cũng phục hồi hoàn toàn, nắm chặt nắm đấm, không muốn kéo thêm thời gian, nàng liền lao nhanh đến, một quyền đánh xuống.
Chấp sự của Ngạo Tông liền mộng bức đây là cái gì, tốc độ nhanh như vậy, lực tay mạnh hơn trước đây đây mới là thực sự của nàng ta?
Hắn bị đánh xuống dưới đất, Thiên Uyên không dừng lại nhảy xuống một chân đá hắn lên cao, rồi nhảy lên đá hắn ra xa, liền lao nhanh đến một quyền từ dưới lên.
Đánh trúng lần lưng hắn, chấp sự Ngạo Tông liền cảm giác xương eo của hắn đã gãy một khúc, hắn liền rên lên một tiếng.
"A, ma nữ chết tiệt ta gϊếŧ người."
Hắn cầm kiếm muỗi quay đầu lại, nhưng Thiên Uyên không cho cơ hội, hắn vừa quay đầu lại, liền bị một cước đánh ra xa.
Lại lần nữa Thiên Uyên lao đến một quyền đánh xuống sang ngang, chấp sự hắn bị đánh trúng một ngọn núi, xung quanh cây cũng gãy.
Hắn sợ hãi, cái này cái này quá đáng sợ đi, hắn liền chuẩn bị đứng dậy trong đống đổ nát,hắn bị đánh bay lần nay là tổn thương cực mạnh.
Cảnh giới cũng tụt xuống Nguyên Khí cảnh nhị giai, đan dược sắp mất tác dụng, lực công kích của nàng ta quá mạnh.
Hắn mồ hôi lạnh, khi thấy Thiên Uyên trên cao, từ đâu xuất hiện một quyền đánh trúng mặt của hắn, mặt hắn liền nghiêng sang sáu mươi độ, bên cạnh đó máu mũi cũng chảy ra.
Bên cạnh đó răng cũng rơi xuống mấy cái, hắn thụ thương x2, Thiên Uyên vẫn chưa dừng lại liên tục dùng nắm đấm của mình đánh liên tục vào phần bụng của hắn, Chấp sự luôn thổ huyết.
Hắn muốn phản kháng, nhưng không thành không muốn tìm cách thoát ra khỏi cách tàn khốc này, hắn thật sự sắp chết đây là điều không thể nào.
Hắn liền gào thét, linh khí cũng bộc lộ ra ngoài, làm Thiên Uyên bay ra xa, Thiên Uyên nhíu mày, đây là công pháp gì?
Chấp sự, nhìn trước mắt ma nữ này, đôi mắt hắn đỏ như máu, tóc dài cũng nhuỗm màu đen, hắn liền không cảm nhận được cơn đau nhức.
Khát khao sống sót của hắn,đã để hắn nhập ma, hắn chỉ muốn gϊếŧ nữ nhân trước mắt này, Thiên Uyên lùi ra xa, đứng trên cao nhìn nam nhân này.
Nàng liên minh bạch, nam nhân này đã nhập ma, vậy cũng không thể dây dưa lâu dài, liền lẩm bẩm điều động linh khí trong cơ thể.
"Thiên Đạo Quyền nhất thức, Thiên Quyền." dứt lời nàng trên thân, đều nhuộm màu đỏ, trên đầu liền xuất hiện một hình cách chim, ở hai bên tai nàng đâm thẳng lên cao.
Nàng trên thân liền mặc một bộ, áo váy đỏ như một hoàng hậu, bao trùm lấy thân thể như một nữ chiến thần, nằm nhín trước mắt nam nhân.
Lườm hắn, dưới đất nhập ma chấp sự, cho dù nhập ma hắn vẫn sợ hãi đây, trong lòng xuất hiện ý niệm, không chạy đồng nghĩa với việc tử.
Hắn quay người, định ly khai bước đi được vài bước thì từ trên cao, Thiên Uyên lao đến đưa tay ra sau một quyền đánh xuống.
Một tiếng nổ vang lên.
"Bùm Bùm."
Tiếng nổ vang trời, làm xung quanh chim hay dã thú yêu thú bên cạnh rừng đều chay đi, một quyền này của nàng chỉ sợ Nguyên Khí cảnh ngũ trọng đỉnh phong cũng không thể đỡ nổi.
Nàng cười, nhìn trước mắt dưới đất một lỗ to, một thân xác nằm ở đấy. Nàng liền điều động linh khí, xâm nhập vào kinh mạnh của Chấp sự phế đi hắn.
Nàng biết hắn chưa chết, lúc quyền của nàng đánh xuống hắn đã nhanh tay sử dụng pháp bảo, phòng ngự.
Nàng cũng không muốn hấp thu máu của hắn, muốn giày vò chết hắn, phá vỡ kinh mạch của hắn. Rồi quay người rời đi.
Nằm dưới lỗ đất, chấp sự nhìn bóng người rời đi, lời chỉ thốt ra câu nói: "Ngươi gϊếŧ ta đi, ta không muốn chịu cơn vũ nhục này."
Hắn đưa tay lên cao, muốn nàng gϊếŧ chết hắn, nhưng chỉ nhận lại được cái lắc đầu, rồi bóng người rời đi.
Hắn cũng ngất đi, không còn động đậy, bên cạnh đó thôn làng lúc này.