Lăng Cô tiến đến, ngồi bên cạnh nàng xoa xoa đầu nàng nói: “Hắn ta chỉ đi đâu dạo thôi, chắc chắn hắn ta sẽ quay trở về.”
“Ngươi không cần lo lắng, nếu hắn ta giám bỏ ngươi mà đi theo mỹ nữ, bọn ta sẽ đi xách cổ hắn ta về.”
Nghe Lăng Cô nói như thế, Tiêu Dao cũng yên tâm, Lăng Cô cũng nói thêm: “Nếu ngươi nhớ hắn có thể đợi hắn, trước đỉnh núi hắn quay về ngươi sẽ gặp hắn thôi.”
Cho nên nàng đã đợi ở đây từ lâu. Mộng Cơ ôm nàng lên nói: “Lần sau ca ca hứa sẽ mang ngươi đi theo được không!”
Tiêu Dao gật đầu, nàng cũng không muốn rời đi ca ca.
Hai người nói chuyện vui vẻ, rồi bước vào nhà, Lăng Cô đợi trong nhà đã lâu cửa mở liền nói: “Mộng Cơ ngươi đi mà không nói cho ta biết, rốt cuộc ngươi đi chỗ nào!”
“Ta đi Ngọc Thanh Trì lấy ít thảo dược!”
Lăng Cô nghe hắn nói vậy, nàng lo lắng hỏi: “Ngươi bệnh sao không nói cho ta, ta đi luyện chế đan dược cho ngươi!”
Tiêu Dao đang ngồi tên tay Mộng Cơ cũng lo lắng nói: “Ca ca bệnh sao, muội xin lỗi vì đã trách nhầm ca ca, a ca muội xin lỗi.” Nàng ủ rủ nói.
Mộng Cơ cũng không vì vậy mà mắng nàng, xoa đầu nàng nói: “Không sao đâu, ta cũng chỉ bệnh nhẹ thôi, sử dụng vài viên đan dược cấp thấp là khỏe ngay!”
Hắn không thể nói rằng, tại các nàng mà hắn đau bao tử a.
Bỗng nhiên Lăng Cô lên tiếng: “Mộng Cơ ngày mai, sẽ là ngày chúng ta phải đi tuyển chọn đệ tử chân truyền, hay không đủ tu vi mà phải buộc rời khỏi tông môn!”
Mộng Cơ thả Tiêu Dao xuống, bước tới, ngồi trên ghế nhấp chén trà nói: “Với cảnh giới của chúng ta bây giờ, ngươi nói xem chúng ta sẽ như nào?”
“Cái này a, chắc chắn là thành đệ tử chân truyền rồi!”
Mộng Cơ lắc đầu nói: “Ngươi muốn làm đệ tử chân truyền, còn ta thì không!”
“Ta không có!” nàng dơ hay tay nói.
“Ta chỉ cần, Tiêu Dao trưởng thành bọn ta sẽ quay về gia tộc!”Mộng Cơ nói thêm.Mộng Cơ nói như vậy là có chủ ý của hắn, con m* nó hắn không muốn dính dáng tới nhân vật chính.Dính líu tới là chết, hoặc là bị phế bởi vì ta chẳng muốn ăn bám hay cướp đoạt cơ duyên.
Muốn tìm chết a, ta không rảnh mà đi làm,không có hệ thống không có lão thiên ba ba bảo trợ.Nên hắn muốn chạy nhanh, chỉ cần ba năm nữa là Tiêu Dao trưởng thành hắn có thể cao chạy xa bay.
Nói chuyện cùng Lăng Cô sau bao lâu Lăng Cô cũng rời đi hắn cũng ngồi lên giường vào trạng thái tu luyện.
Sáng sớm hôm sau.
Bốn nữ ai nấy đều đứng đợi hắn trước đỉnh núi,Mộng Cơ từ trong tu luyện bước ra khỏi nhà đi đến.“Mộng Cơ ngươi dậy lâu vậy? Bọn ta đợi ngươi lâu lắm rồi đó!” Lăng Cô nói.
“Ta xin lỗi, ta tới trễ!”
Lăng Cô khoanh tay, quay đầu đi nói: “Hứ lần này bọn ta, tha cho ngươi!”
“Được rồi mọi người chúng ta đi thôi!” Nhuận Thanh lên tiếng.
Không nói nhiều năm người, gọi kiếm từ trong nạp giới, phi hành rời đi.Sau lần trước, hắn cũng đã nói Tuyết Anh phá bỏ cấm chế phi hành, Tuyết Anh cũng phá bỏ cấm chế nên lần này mọi người có thể phi hành đi lại dễ dàng hơn.
Sau mấy phút năm người cũng tiến đến, Ngọc Thanh Trì.Bay tới quảng trưởng, nhìn xuống dưới Mộng Cơ thấy có nhiều đệ tử ủ rủ rời khỏi tông môn, bởi vì sau năm năm vẫn không có tiến triển tu vi nên tông môn không thu nhận.
Còn hắn bởi vì chuyên tâm tu luyện, nên đến chậm, thời gian bây giờ gần trưa.Mấy người tiếp đất xếp hàng đợi tới lượt, qua bao lâu cuối cùng cũng hết đoàn người, còn lại năm người, Tuyết Anh thân là trưởng lão nên đứng bên cạnh, không thể tiến lên.Bốn người lần lượt tiến lên, đặt tay lên bia đá.
Làm mọi người ai đều kinh ngạc, hôm qua ai cũng tưởng tượng Mộng Cơ là trưởng lão nhưng không ngờ tới, hắn chỉ là một tên đệ tử bình thường, điều đáng kinh ngạc hơn, mọi người ngạc nhiên phát hiện hắn vậy mà mới 15 tuổi đã tới cảnh giới Luyện Hư cảnh.
Sau khi kiểm tra kết thúc, cũng không dẫn tới các vị lão tổ xuất quan, hắn cũng không cần lo lắng. Hắn luôn tin tưởng may mắn luôn đến với hắn, hắn định rời đi nhưng,Có một tiếng gọi, một nữ từ trên trời bay xuống cùng một vị lão gia.Đáp xuống bên cạnh hắn nói: “Ngươi là Mộng Cơ đúng không?”
Mộng Cơ nghe vậy cũng chắp tay cúi chào nói: “Xin hỏi ngài là?”
Hắn phải khiêm nhường lịch sự chứ không, kiêu ngạo là ăn phân của cẩu tử a, có lúc còn không thể ăn mà gặp ông bà tổ tiên sớm.
“Mạo phạm a haha quên chưa giới ta là tông chủ của Ngọc Thanh Tông, Ngọc Tử, còn đây bên cạnh là con gái ta, Ngọc Chi.” Ngọc Tử chỉ tay về con gái hắn nói.
Nghe đến đây Mộng Cơ mơ hồ, tông chủ đến tìm ta làm gì?,Hắn cũng đành nói: “Tông chủ có việc gì tìm ta nếu ta có thể giúp, ta sẽ nguyện ý giúp tông chủ?”
“Ha Ha ta cũng nói thẳng luôn, ta tìm ngươi là có chuyện, bởi vì ta cũng sắp rời đi, không có nhiều thời gian quan tâm con gái nên,Ta muốn gả con gái cho ngươi, để ngươi tiếp quản Ngọc Thanh Tông, cũng muốn có cháu bế!”
“Hả.” Bốn nữ nghe vậy liền há hốc mồm, muốn phản bác lại nhưng không thể, phía Mộng Cơ hắn phải bình tĩnh nói: “Tông chủ thứ lỗi, nhưng ta với Ngọc tiểu thư chưa từng quen biết, nàng ấy cũng sẽ không thích điều này đúng không?” hắn nói thêm.
“Ngọc tiểu thư thế nhưng, cũng phải có người thầm mến, làm sao đồng ý việc thích người xa lạ như ta đây, mong tông chủ thứ lỗi tại hạ xin cáp từ.”
Hắn nói xong cúi đầu chắp tay rời đi,Ngọc Chi liền lên tiếng.
“Lục Công Tử thật ra, ta cũng đã thích thầm công tử từ lâu, mấy năm trước, phụ thân dẫn ta đi xem chiêu mộ đệ tử như thế nào, lúc đó ta đã thấy công thử và thầm mến công tử từ lâu, ta đã gặp công tử, liền thích công tử!”
Ngọc Tử cũng cười nói: “Thiếu niên, ta nhìn thấy tiềm lực của ngươi rất lớn.”
“Có thể tiếp quản tông môn, bảo vệ cho con gái của ta, ta rất an tâm!”
“Nên ta cũng mong ngươi có thể kết hôn với con gái của ta, tuy điều này không thể chấp nhận với ngươi.”
“Mong ngươi cũng đừng làm tổn thương con gái ta.”
Mộng Cơ thấy vậy cũng thật là may mắn, có gái thích ta còn muốn cưới ta việc gì không cưới.
“Nếu tông chủ đã nói vậy ta cũng không thể từ chối đi a.”
Mộng Cơ nói xong lời này, sau lưng truyền đến cảm giác sợ hãi.
Ngọc Tử nhìn thấy bốn nữ như vậy cũng nói thêm: “Ha ha ngươi cũng có thể tam thê tứ thϊếp, cường giả mạnh nhiều nữ nhân thích là chuyện bình thường.”
Nghe vậy bốn nữ cũng yên tâm, không thể tranh dành vậy thì dùng chung, hảo hảo làm tỷ muội.
Ngọc Chi thấy Mộng Cơ cơ đồng ý chạy như bay tới ôm hôn hắn: “Phu Quân ta yêu ngươi!”
Tuy bây giờ hai ngươi chỉ là 15 16 tuổi nhưng ở Huyền huyễn thế giới đã là trưởng thành.
Bốn nữ thấy vậy cay đắng, bởi nàng ta là người đầu tiên hôn Mộng Cơ,muốn đánh Ngọc Chi, nhưng mà phải nhịn a.
Ngọc Tử cũng thấy vậy liền nói: “Vậy ta sẽ chuẩn bị cho 2 con thành thân.” Hắn nói xong chuẩn bị kiếm trên tay.
Mộng Cơ thì cảm thấy, nếu ở thời đại trước kia đây là quá sớm nhưng ở thế giới này thì không.
Hắn cùng Ngọc Chi gật đầu, Ngọc Tử thì rời đi hắn phải chuẩn bị cho lễ kết hôn thật kỹ lưỡng và lớn cho con gái của hắn.
Ngọc Chi thì theo Mộng Cơ về núi trên đường phi hành Ngọc Chi nói: “Hihi ta lớn hơn các ngươi, Về sau các ngươi cứ gọi ta là tỷ tỷ!”
“Không đời nào!” Lăng Cô nói.
Mông Cơ không thể nghe được năm người nói chuyện vì năm nữ phi hành sau hắn, còn hắn phi hành trước hắn đang nghĩ nên làm động tác nào cho em ấy sướиɠ trong khi đông phòng! Trong lòng hắn không khỏi vui mừng.
Hehe ta sắp có phu nhân, kiếp trước thế nhưng là Fa.
Tiêu Dao bên này, nàng cũng không chịu được bía môi nói: “Về sau ngươi làm tỷ tỷ ta rồi, nhưng mà ta không thích ngươi!”
Ngọc Chi cầm tay nàng nói: “Tiêu Dao muội muội, ta cũng thích muội, mấy ngày sau ta cũng là gia đình với muội rồi.”
“Ta sẽ đối đãi với muội muội thật tốt mà.”