Chương 5

"Quản gia cho người gọi những người thuê ruộng chúng ta lại đây" quản gia cùng hai gia đinh kêu những người dân lại

"Hôm nay lại muốn tăng giá thuê nữa sao" một lão bá than thở

"Nếu họ còn tăng chút ta lấy gì mà sông chứ, còn tên Tô Thành lại quá đáng ỷ có gia thế ức hϊếp con gái lão nương không thành liền tăng giá gấp ba hại nhà họ không còn gì để ăn" mạc thanh tức giận

"Kì này Tô gia còn kiếm chuyện chúng ta quyết sông chết với họ" những người dân phẫn nộ đi tới trước mặt Tô Thiên

"Từ nay ta sẽ là người thu bạc thuê ruộng của các vị, ngoài ta cùng quản gia các vị không cần đưa cho ai cả, nếu ai ép cứ đến phủ báo lại ta sẽ giải quyết, các vị có thắt mắc gì cứ việc hỏi" Tô Thiên nhìn ra sát ý từ họ chắc tên Tô Thành đã làm gì sau lưng phu thân nàng

"Tại sao lại tăng giá thuê lên gắp hai, chúng tôi không thể nào chi trả nổi, còn ép chúng tôi bán lía giá thấp cho các người" Mạc Thanh đứng ra nói thay

"Ai nói với các vị như vậy" Tô Thiên hỏi Mạc Thanh

"Là Tô Thành hắn nói tô lão gia bảo hắn" một lão bá đứng ra

"Tô gia chưa từng tăng thuế ruộng, trong sổ sách còn ghi các vị trả thiếu bạc thuê ruộng chu thúc đem sổ thu tiền ruộng cho họ xem" quan gia đem đến cho những người dân xem, ai cũng tức giận căm phẫn tên Tô Thành

"Xin thiếu gia làm rõ việc này, chúng tôi tháng nào cũng trả gấp đôi ai không đủ bạc đều bị bắt đánh cướp hết đồ trong nhà, nhà lão Lương có con gái bị tên Tô Thành muốn cưỡng ép không thành liền nâng giá gấp ba giá thuê ruộng cả nhà sắp đói chết" mọi người quỳ xuống

"Được ta sẽ vì các vị mà làm rõ chuyện này, nhưng trước tiên có ai dẫn ta đến nhà lão Lương không" Tô Thiên nhìn mọi người

"Có để ta dẫn" Mạc Thanh dẫn đám người Tô Thiên đến nhà lão Lương, nhưng thật ra là cái chồi lá đơn sơ bước vào một lão bá đang nằm trên chiếc giường tre kế bên là một đứa bé tầm chín tuổi thân thể nhỏ gầy nhìn đám người đang vào

"Các ngươi là ai" đưa bé sợ hãi núp cạnh giường, Mạc Thanh chạy lại ôm đứa bé

"Tiểu cẩu đừng sợ thiếu gia đến giúp gia đình của đệ" Mạc Thanh an ủi

Phía sau Lương thị cùng nữ nhi chạy lên cũng bị dọa quỳ xuống "các vị nhà chúng tôi không còn gì nữa phu quân đang bệnh nặng xin cấc vị"

"Các ngươi đúng lên đi, ta không đến lấy gì cả muốn hỏi chút việc" Tô Thiên kêu Mục Thanh đỡ họ lên

"Lương thẩm đừng sợ đậy là Tô thiếu gia muốn hỏi việc bạc thuê ruộng cả việc Tô Thành đã làm" Mục Thanh giải thích tất cả chuyện lúc nãy ngoài ruộng cho Lương thị nghe

"Thiếu gia xin làm chủ cho chúng tôi, vì Tô Thành đến ép bắt chúng tôi đưa nhi nữ cho hắn làm thϊếp nhưng chúng tôi không chịu hắn liền tăng giá thuê, còn thường đến phá đánh phu quân nằm bệnh, thiếu gia nghĩ xem có phụ mẫu ai lại muốn nữ nhi mình chưa đến mười lăm phải đi làm thϊếp cho người hơn cả tuổi phụ thân mình làm thϊếp" Lương thị khóc đầy thương tâm

"Ta sẽ lấy lại công bằng cho các ngươi, nhưng cũng do Tô gia ta có một phần lỗi không quản tốt nên gây ra những chuyện này, chu thúc đem bạc đưa cho Lương thẩm lo thuốc cho Lương đại thúc" quản gia móc ra túi bạc đưa cho Lương thị, cả nhà Lương thị quỳ xuống chưa kịp nố gì bên ngoài đã nghe tiếng chửi mắng của Tô Thành ngoài cửa

"Bọn ngươi có bạc chưa nếu không ta bắt nữ nhi ngươi ráng nợ" cái giọng dâʍ đãиɠ làm Tô Thiên khó chịu ra mặt.