Chương 13

Sáng sớm Tô Thiên đã có mặt cùng bọn trẻ đứng đợi lão phu tử

"Hôm nay ngày gì mà tô thiếu cậu đến đây"

"Hôm nay ta muốn thi đấu cùng Trương lão sư" Tô Thiên chấp tay

"Tại sao lại muốn đấu cùng lão phu" Trương lão sư mặt đầy dấu chấm ?????

"Do cá với các đệ ấy nếu ta thắng sẽ tự gật đầu kính trà, nếu thua phải để lan nhi theo ngài học"

"Vậy mời tô thiếu ra đề trước"

"Vậy chúng ta lấy hoa làm chủ đề lão sư thấy sao" Tô Thiên cung kính lễ độ làm trương lão cư rất vừa mắt

"Được mời tô thiếu" Tô Thiên suy nghĩ liền đọc

"Niên miễu cổ đê biên"

"Thanh thanh bất thụ yên"

"Nhược ti vi bất đoạn"

"Lưu thủ hệ lang thuyền"

"Không ngờ tô thiếu lại có thể làm bài thơ hay như vậy lão phu xin nhận thua" trương lão sư không ngờ Tô Thiên lại làm thơ hay đến vậy

"Do lão sư nhường cho vãn bối"

"Không lãi phu nói thật, lần đầu nghe bài thơ hay như thế khiến lão phu bội phục" ba hài tử nhìn nhau không nghĩ tỷ phu của bọn họ chỉ dùng một bài thơ có thể làm phu tử cuối đầu nhận thua nhanh đến vậy, Tô Thiên thấy mặt của tiểu tín cùng tiểu phong đăm chiêu liền bước đến

"Thế nào các đệ thua rồi mau vào học cùng lão sư, chun trà kia, ta ở phòng chờ các đệ" Tô Thiên cuối chào trương lão sư bước vào trong

Vào phòng thấy nàng đang cầm vật gì, Thanh Lan thấy Tô Thiên liền giấu đi "sao chàng về sớm vậy"

"Ta không về sớm sao thấy được" Tô Thiên giành lấy thứ nàng đang giấu sau lưng, đó là cặp túi thơm có trên của các nàng

"Thϊếp muốn tặng chàng nhưng sợ chàng không thích" nàng mặt đỏ lên

"Thế là giấu đi, đối với ta cái gì của nàng ta đều thích" nghe được ngụ ý trong lời nói mặt nàng càng đỏ

"Thϊếp muốn tặng chàng đeo bên mình có được không" nàng nhìn Tô Thiên mặt đầy kì vọng, thấy được liền đưa tay cưng nựng nàng một phen

"Được chỉ cần nàng muốn, ta đều làm vì nàng, sau này đi đâu ta cũng sẽ mang bên người, trừ khi ngủ vì có nàng rồi nó không có tác dụng" cúi đầu hôn lên môi nàng nhanh nhẹn vươn đầu lưỡi tiến vào hút hết mật ngọt trong miệng nàng, vội đưa tay kéo y phục của nàng xuống nhưng bị nàng lại

"Giờ là buổi sáng không nên" tay nàng giữ lấy tay Tô Thiên, biết nàng ngượng nên cũng không ép mυ"ŧ lấy môi nàng một lát mới buông tha

"Đi cùng ta ra ngoài đến tửu lâu một chút" Tô Thiên kéo tay nàng

"Thϊếp đi được sao" từ nhỏ đến lúc được gả vào tô phủ nàng chưa từng vào tửu lâu lần nào

"Tất nhiên, nàng là thiếu phu nhân vì sao không vào được, ta cũng muốn nàng đến để các trưởng quầy gặp mặt sau này ta bận gì, thì nàng thay ta kiểm tra sổ sách" nàng không dám tin Tô Thiên nghĩ sẽ giao cho nàng sổ sách

"Thϊếp không dám" nàng được sủng mà kinh sợ

"Có ta chống lưng cho nàng đừng sợ, nàng nên biết có lớn hϊếp cá bé, nếu nàng cứ sợ sệt, sẽ có lúc nàng bị họ nuốt trọn" nàng gật đầu nghe theo, cũng đến tửu lâu giả vờ làm khách bước vào, tên tiểu nhị chật đến hỏi

"Khách quan muốn ăn món gì"

"Cho ta vài món ngon nhất ở đây" ngồi xuống tự rót trà cho nàng

"Khách quan đợi chốc lát sẽ có ngay" tiểu nhị chạy vào lát sau đem vài món ăn ra đặt lên bàn.