Ai mà ngờ được, ta của một thế giới khác lại là một Tiểu Quận Chúa cơ chứ!?
Từ một kẻ ham mê tiền tài mong ước cuộc sống hưởng thụ, trải qua thăng trầm, trải qua bao nỗi đau và u uất, cuối cùng, nàng cũng đã đi đến bước đường hôm nay.
Trích đoạn:
- Quận chúa, xin người chậm chút!
Tiếng hét có phần hoảng hốt của tiểu nha đầu Tử Ly không ngừng vang lên sau lưng ta, nàng gọi mấy tiếng, giọng vang đủ lớn để cho cả một gian chợ nghe thấy. Nhưng điều đó không đủ cản lại những bước chân vội vàng hối hả của ta.
Nàng ta lo ta ngã, nhưng ta đang chỉ chăm chăm nhìn về đoàn người phía trước. Xách tầng váy dày luộm thuộm, sải những bước lớn trên đôi hài đế cao, vội vã hấp tấp, chỉ để mong được nhìn người ấy càng sớm càng tốt.