Chương 19: Nếu Công Chúa Không Rời Bỏ Thần, Thần Sẽ Không Bao Giờ Rời Đi

"Lý Tiêu xin tham kiến

hoàng thượng, chiếu chỉ của hoàng thượng thần dân đã nhận được, tạ ơn hoàng thượng!" Lý Tiêu cúi đầu.“Lý tướng quân bình thân, đối với lễ vật thành hôn ngươi có yêu cầu gì không?” Yến Vân đế hỏi.

"Bẩm Hoàng thượng, thần thật sự có chút nghi hoặc, không biết vì sao Cửu công chúa lại chọn thần." Lý Tiêu thành thật trả lời.

"Nói thật với ngươi biết, khi tiểu Uyển tới thỉnh an, ta cũng vô cùng nghi ngờ." Yến Vân đế khẽ mỉm cười, nói chuyện bình thường giống như một người phụ thân kể ra. "Lúc đầu ta còn tưởng rằng công chúa bị mê hoặc bởi công tử của nhà nào, không ngờ Tiểu Uyển lại chọn ngươi, phụ thân của ngươi có ân rất lớn đối với trẫm, trẫm đem tiểu Uyển gả cho ngươi cũng chính là thực hiện được một tâm nguyện của trẫm. Trong các nữ nhi của ta, chỉ có tiểu Uyển là hiểu chuyện nhất, hơn nữa quý phi cũng muốn giữ tiểu Uyển ở bên cạnh, cho nên ta đồng ý hôn sự này, Lý tướng quân có thể giúp trẫm chăm sóc tiểu Uyển thật tốt được chứ?"

"Thần nguyện ý, thần sẽ không phụ lòng tin của hoàng thượng và quý phi, sẽ dốc hết sức lực bảo vệ cửu công chúa cả đời." Lý Tiêu không dám từ chối, liền thản nhiên chấp nhận.

"Được. Trẫm tin tưởng tiểu Uyển không chọn nhầm người, nếu ngươi đã ở trong cung, để ta cho Yến Liệt dẫn ngươi đi gặp tiểu Uyển. Hai người còn chưa gặp nhau. Đi đi! "Hoàng đế Yến Vân phất tay, ra hiệu cho Lý Tiêu có thể rời đi.

"Vâng." Lý Tiêu cúi chào hoàng thượng và đi ra ngoài. Quả nhiên, Yến Liệt đã đứng ở cửa, có vẻ như yoàng đế Yến Vân đã cho gọi Yến Liệt từ trước và yêu cầu hắn ta đợi Lý Tiêu.

"Đi thôi, tiểu Uyển đang chờ ngươi." Nói xong Yến Liệt rời đi trước, Lý Tiêu đi theo phía sau.

Ở giữa Ngự Hoa Viên, hắn nhìn thấy một bóng dáng yêu kiều đang uống trà hóng gió ở trong đình bên sông.

"Tiểu Uyển." Khi Yến Uyển nghe thấy ai đó gọi mình, cô quay đầu lại và nhìn thấy Yến Liệt và người phía sau Yến Liệt.

"Hoàng huynh." Yến Uyển đáp lại. Sau đó nhìn người đối diện, thân hình cao lớn, nước da ngăm đen giống như Yến Liệt. Thoạt nhìn, hắn giống như một nam nhân lăn lộn đã lâu trên chiến trường. Nhưng các đường nét trên khuôn mặt của hắn rất sắc sảo, tràn ngập sự nam tính. Nếu làn da trắng hơn, khí chất này chẳng khác gì các ngôi sao lớn ở hiện đại. Yến Uyển nghĩ thầm, có vẻ như cô đã tìm thấy được một kho báu lớn rồi.

"Lý tướng quân." Yến Uyển chào hỏi.

Lý Tiêu nhìn người trước mặt, xinh đẹp như hoa, lại có khí chất tao nhã, cùng đôi mắt trìu mến khiến người ta không dám nhìn thẳng. Đây mới là cành vàng lá ngọc thật sự. Nghe thấy cô chào mình, Lý Tiêu lập tức điều chỉnh lại tâm tình rồi đáp lại,"Thần là Lý Tiêu xin tham kiến cửu công chúa."

(Truyện được dịch bởi nhà của YuXu)

Sau khi nghe lời khẳng định của hắn, Yến Uyển biết rằng cô đã không nhận nhầm người. “Thật xin lỗi, bởi vì ta thỉnh chỉ tứ hôn mà đã gây phiền phức cho ngươi rồi. Có lẽ hiện tại tướng quân nhất định có rất nhiều nghi hoặc, nếu tướng quân đã có ý trung nhân hay không muốn thành thân với ta có thể nói cho ta, ta nhất định sẽ không làm khó tướng quân.”

"Tạ ơn công chúa vì đã chọn thân, được công chúa ưu ái là niềm vinh hạnh của thần , chỉ là thần so với công chúa chênh lệch khá nhiều tuổi, Công chúa nghĩ như thế nào?" Ở trước mặt Yến Liệt, Lý Tiêu không dám làm càn.

"Bổn công chúa đương nhiên là đã nghĩ kĩ rồi, hôn nhân đại sự so với việc này chỉ là chuyện nhỏ." Yến Uyển đáp.

"Nếu công chúa không rời bỏ thần, thần sẽ không bao giờ rời đi." Lý Tiêu cũng đáp lại.

Yến Uyển hài lòng gật đầu, Lý Tiêu này là một người tốt bụng, không phải là một người quá hà khắc.

Nhìn thấy ánh mắt hai người dán chặt vào nhau như thế, Yến Liệt cảm thấy hơi tức giận. Vì vậy hắn ta nói với Lý Tiêu, "Nếu đã gặp mặt, chúng ta nên đi đến doanh trại trước, bổn vương còn có chuyện muốn nói với ngươi."

"Được. Cửu công chúa bảo trọng, thần xin phép đi trước." Lý Tiêu hành lễ từ biệt.