“Cửu hoàng muội đáng thương, mau khoẻ lại đi, chúng ta lo lắng cho hoàng muội muốn chết.” Yến Lộ là người tính tình ngay thẳng, tâm tư tình cảm đều viết hết trên mặt.
“Cửu hoàng muội, bây giờ hoàng muội cảm thấy thế nào? Có muốn ăn bánh đậu xanh không? Buổi tối hôm trước ở yến tiệc, ta ăn thấy rất ngon, nên đã sai người làm thêm cho tỷ muội chúng ta vài phần. Lẽ ra ngày hôm qua đem sang cho hoàng muội nhưng ta nghe nói Hoàng muội không được khoẻ, vì vậy chúng ta mới không đến.” Yến Dư lo lắng nói.
“Cảm ơn ngũ hoàng tỷ và lục hoàng tỷ, mà hai người đang nói đến yến tiệc gì vậy?” Lần này Yến Uyển không quan tâm đến đồ ăn.
“Là sứ thần Diệc quốc đến thăm, đi cùng có bát hoàng tử. Xem ra hắn ta muốn cưới công chúa Yến quốc chúng ta. Muội nha, bị bệnh một hồi, ngược lại là tránh được một kiếp. Hai chúng ta, không biết phụ hoàng sẽ chọn trúng ai đây.” Yến Dư chậm rãi nói, mặt mày có chút buồn rầu.
“Sao vậy ngũ hoàng tỷ, hoàng tỷ không thích bát hoàng tử này sao? Còn nữa, hoàng tỷ nghĩ tại sao phụ hoàng sẽ đồng ý mối hôn sự này?” Yến Uyển đối với Diệc quốc thực sự là không hiểu rõ lắm.
“Không phải lục hoàng tỷ không thích, mà là mấy năm gần đây Diệc quốc ngày càng lớn mạnh, cùng Yến quốc chúng ta liên hôn cũng là muốn được Yến quốc giúp đỡ. Bát hoàng tử là một người tài giỏi cả văn lẫn võ. Hoàng đế Diệc quốc hứa rằng, hắn ta sẽ được phong làm thái tử vào ngày đại hôn. Hắn ta có khả năng sẽ thừa kế ngai vàng trong tương lai, nếu nói về địa vị, miễn cưỡng thì có thể phù hợp với ngũ hoàng tỷ. Tuy nhiên, Diệc quốc quá xa, nếu thật sự phải gả đến đó, rất có thể cả đời này cũng không có khả năng trở về.” Yến Lộ càng nói, càng buồn thêm.
Yến Uyển hiểu được suy nghĩ của Yến Dư và Yến Lộ, với tư cách là trưởng công chúa, Yến Dư từ nhỏ đã ở bên cạnh và chịu ảnh hưởng từ hoàng hậu, tương lai tự nhiên nàng ta cũng sẽ trở thành hoàng hậu. Yến Dư hiện tại đã 18 tuổi, cũng đã đến tuổi thành hôn, nhìn trong thiên hạ xét về thân phận địa vị, bát hoàng tử của Diệc quốc, tất nhiên là sự lựa chọn phù hợp nhất.
Nói thật, Yến Uyển không muốn gả ra ngoài xa như vậy, cho dù cô có trở thành một quốc mẫu, cô cũng sẽ cô độc một thân một mình, trừ khi bát hoàng tử một lòng đối với nàng. Nhưng từ xưa đến nay, quân vương bạc tình, hậu cung ba ngàn mỹ nhân giai lệ. Nếu như lại có lục đυ.c, vậy cung đấu chính là liều mạng người chết ta sống. Con đường dài phía trước, lại chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình.
Ba người trong nháy mắt cảm thấy mất mát, họ ngày càng lớn thì những ngày họ có thể bên nhau ngày càng ít đi.
Đúng lúc này, nha hoàn Xuân Hỉ bên cạnh Yến Lộ đi đến, bái kiến các vị công chúa, sau đó nói nhỏ vào tai Yến Lộ. Yến Lộ nghe xong không khỏi nhíu mày, thấp giọng nói, “Mẫu phi thực sự nghĩ như vậy?”
(Truyện được dịch bởi nhà của YuXu)
“Làm sao vậy?” Yến Dư hỏi.
“Mẫu phi, người…..” Yến Lộ có chút do dự nói.
“Đức phi nương nương sao vậy?” Yến Uyển cũng tò mò hỏi.
“Ôi chao, mẫu phi người…” Yến Lộ rất mâu thuẫn, nhưng nàng ta cũng không muốn giấu diếm các tỷ muội, đành nói ra sự thật, “Mẫu phi, người hỏi ta có thích bát hoàng tử của Diệc quốc không. Nếu thích thì người sẽ giúp ta tranh đoạt, tối nay phụ hoàng sẽ cùng dùng cơm ở Đức Hoa cung.” Yến Lộ dừng một chút, nói, “Nhưng bát hoàng tử Diệc quốc rõ ràng tới đây là vì ngũ tỷ, hơn nữa mẫu phi nói thế, chẳng lẽ đành lòng để cho ta gả xa như vậy sao?” Yến Lộ càng nói, càng cảm thấy khó chịu.
“Lục hoàng muội, hoàng muội thích bát hoàng tử sao?” Yến Dư hỏi.
“Ngũ hoàng tỷ, muội cũng không biết, trong yến tiệc muội cũng chỉ gặp mặt hắn ta một lần, ai mà biết có thích hay không?” Yến Lộ lại nói, “Ngũ hoàng tỷ thì sao, tỷ thích bát hoàng tử sao?”
“Ta cũng không biết, nhưng ta thích hay không cũng không quan trọng, hôn sự đã định sẵn nằm ngoài tầm kiểm soát của ta, chỉ là vấn đề khoảng cách mà thôi.” Yến Dư nhẹ giọng nói.
Khi đó Yến Uyển không ở trong yến tiệc, vì vậy cô không biết bát hoàng tử của Diệc quốc là người như thế nào, thế nên rất khó để bình luận.