Khác hẳn so với gốc truyện rằng Hạ Tước sẽ vì nghe tin Đông Phương Dương Minh kia đến nhà mà chạy về nhà trang điểm,tô son chào đón hắn,thì nàng lại bình tĩnh,lạnh nhạt chào hỏi cho có lệ với hai vị khách quý này rồi vào bàn ăn ngồi cạnh bên anh trai và đối diện với người chị gái Hạ Nữ Linh của mình.Bàn ăn hôm nay vì có thêm hai người mà có chút thay đổi.Hạ ba thì ngồi tại trung tâm bàn ăn,Hạ mẹ ngồi bên cạnh,tiếp đó là Hạ Tử Hạo,nàng rồi Kha Triết Toàn.Đối diện chính là Đông Phương Dương Minh và Hạ Nữ Linh.Thật là thuận lợi cho ả khi ngồi thẳng thì gắp thức ăn cho kẻ đối diện(Kha Triết Toàn),quay sang thì liền có thể gắp cho tên Dương Minh kia,nàng vậy lại nhếch môi khinh bỉ,không ngờ Hạ Nữ Linh ngày càng trở nên lẳиɠ ɭơ hẳn ra.
"Tam tiểu thư dạo này thật khó gặp mặt!"-Bỗng dưng Dương Minh kia lên tiếng
"Sao?"-nàng giật mình,quay lên nhìn kẻ vừa nói chuyện
"A...dạo này chúng ta không gặp nhau thường xuyên nữa nhỉ?"-Hắn lại lạnh giọng nói lại một lần nữa
"Ha,chuyện cũng bình thường thôi a!Đông Phương thiếu gia đây là bác sĩ,Hạ Tước lại vô cùng khỏe mạnh,cần gì phải đến thăm bệnh viện chứ?Phải chăng là do dạo này Đông Phương thiếu gia vắng người bệnh trong lòng buồn chán rồi sinh ra hồ đồ?"-nàng nhíu mày hỏi,hắn vẫn giữ nguyên vẻ mặt cũ,vẫn vô cùng uy nghiêm nhìn
"Ây,Tiểu Tước à,em nói chuyện nhỏ nhẹ lại một chút đi!Dù sao đây cũng là khách của chúng ta,em không nên vì chuyện riêng mà nói thành chuyện chung như vậy được!"-Ha,được lắm,không ngờ Hạ Nữ Linh kia lại lên tiếng,chẳng qua đáng ghét ở chỗ đó là ý nghĩa của câu nói vừa rồi a.Rõ ràng đơn giản chỉ là ả đang nhỏ nhẹ khuyên bảo em gái nhưng thực chất là đang nói đến việc nàng vì chút vương vấn tình cảm mà ăn nói khó nghe với khách quý của gia đình,hành động này là quá ích kỉ và thâm độc a!
"Không sao!Tam tiểu thư còn nhỏ!"
"À!Hạ Tước,ngày mai cậu có rãnh không?"-bỗng dưng Triết Toàn kia lại lên tiếng,xóa tan không khí khó chịu lúc đầu mà hỏi
"Có chuyện gì sao?"
"Ngày mai chúng ta cùng nhau đi xem phim đi!"
"Ưm,ý hay,vậy chúng ta cùng đi!"-cũng đã lâu lắm rồi không được đi xem phim,nàng thật lòng muốn đi xem thử phim chiếu rạp trong truyện và ngoài đời khác nhau thế nào a.Bỗng dưng trong lòng nàng suy nghĩ lại một chút,nhất định ngày mai phải đi cùng người đó mới được.Trong lúc suy nghĩ,nàng bắt đầu quên mất mình đang trong bữa ăn mà ngồi thẫn thờ ra đó,gương mặt xinh đẹp không son phấn đó lại ánh lên chút bí ẩn,quyến rũ lòng người.Đông Phương Dương Minh lúc này lại nhíu mày nhìn nữ nhân mơ màng trước mắt,dáng vóc này,quả nhiên có chút mê người dụ hoặc hắn nha.Cuối cùng khi hoàn hồn trở lại,nàng lại nhìn thấy tên Đông Phương kia đang nhìn mình mà có chút giật mình,đỏ mặt,dù sao nàng cũng là nữ nhân a,làm sao hắn ta lại có thể thẳng thắn nhìn ngắm thế chứ?