Phía bên kia, Cái Vô Triệt cúp điện thoại. Vỗ má người phụ nữ bên dưới:
- Sao hôm nay em hư vậy? Vừa rồi làm anh không suýt không kiềm chế được. Cuộc vui hôm nay còn dài nha.
Người phụ nữ mang vẻ mặt xinh xắn, hờn dỗi lau khoé môi:
- Em cứ nghe được anh gọi cho cô ta là không vui.
Cái Vô Triệt cười ha ha:
- Chỉ là một công cụ vui đùa mà thôi? Em ghen với người ta như vậy chẳng khác nào tự hạ thấp bản thân rồi?
- Hứ.
Người phụ nữ xinh đẹp ngoảnh đầu sang hướng khác hờn dỗi. Nhưng trong mắt toát lên một tia vui vẻ. Là nữ nhân, ai mà không thích người khác tán thưởng dung mạo, nhất là còn được so sánh với một mỹ nữ như Diêp Hiên.
Cái Vô Triệt nắm lấy tay nàng, kéo tới trong người:
- Đến đây, chúng ta tiếp tục, hôm nay soái ca sẽ cho em lêи đỉиɦ vu sơn.
Người phụ nữ bị kéo tới, tuy vẻ mặt vui vẻ yêu thích như mèo con, nhưng trong mắt loé lên một tia ghét bỏ.
Nàng tiếp cận Cái Vô Triệt cũng chỉ vì tài sản của hắn. Không thể không lên giường hiến thân. Trong một lần trước khi âu yếm nàng vô tình phát hiện Cái Vô Triệt... dùng hổ dược.
Trong nội tâm nàng tràn đầy ghét bỏ. Người này dùng thuốc mà còn vô cùng yếu ớt. Phỏng chừng còn không lâu bằng thời gian nàng đánh răng.
Có điều... nhiều tiền là được nha. Những thứ khác chỉ là lụa trải đường, không cần thiết quá quan tâm.
Tinh thần Cái Vô Triệt đang thăng hoa, bất chợt cửa phòng bất ngờ bật mở, một người đàn ông trung niên có khuôn mặt dữ tợn bước vào. Nhìn thấy đôi cẩu nam nữ quấn quýt trên giường, mắt hắn nảy lửa.
- Á à, nếu không phải Mạc tổng báo cho ta biết, không biết còn bị các ngươi che mắt lén lút chơi sau lưng không biết bao nhiêu lần.
Người phụ nữ nhìn thấy trung niên dữ tợn, liền hoảng hốt vùng ra khỏi người Cái Vô Triệt, miệng lắp bắp:
- Chồng... sao anh ở đây...?
Cái Vô Triệt ở bên cạnh kinh ngạc. Chồng? Sao người đàn bà này lúc mới gặp hắn, nói rằng nàng còn độc thân?
Mẹ nó! Đường đường Cái chủ tịch ta lại bị một con đàn bà thối tha lừa.
A, hình như gã đàn ông này vừa nói cái gì Mạc tổng? Là Mạc Vĩ sắp xếp để hắn đến đây sao? Đáng chết, kẻ này đã chết rồi vẫn ngáng chân hắn. Thật đúng là âm hồn bất tán.
Lúc này người đàn ông trung niên dữ tợn rút ra một con dao dài đen thui sắc lẹm, sống dao còn có các rãnh đao, nhìn qua không phải dao bình thường, mà là vũ khí được trang bị cho các tổ chức vũ trang chuyên nghiệp.
Trung niên dữ tợn đưa con dao lên miệng thè lưỡi liếʍ một cái, giọng lạnh lẽo:
- Đã lâu rồi thanh chủy thủ này không được nhuốm máu. Thật hoài niệm những ngày tháng đánh thuê ở Afghanistan a. Đã không ai còn nhớ sát thủ Xuyên Hầu này rồi.
Cái Vô Triệt dường như nhìn thấy sát ý băng hàn toả ra từ chủy thủ, lông tơ dựng hết lên, hắn vội núp sau nữ nhân xinh đẹp, giọng run rẩy đe doạ trung niên dữ tợn:
- Ngươi muốn làm gì. Ngươi không thể làm bậy nha. Không thể kích động... Ta quan hệ rất lớn...
Lúc này nữ nhân xinh đẹp đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Cái Vô Triệt thì tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nửa dưới, hắn núp sau nữ nhân này, da thịt dính sát nhau, vô tình tạo nên cảnh tượng gần gũi...
Trung niên dữ tợn nhìn cảnh này tức giận đến nỗi mắt sắp bùng lửa. Không quan tâm Cái Vô Triệt lảm nhảm, trung niên dữ tợn cắt ngang, nhìn nữ nhân phản bội kia gằn giọng:
- Thế nào? Còn che chở nhau.
- A! Không phải!
Nữ nhân xinh đẹp hoảng sợ phủ nhận. Nhận ra Cái Vô Triệt không biết từ lúc nào đã nhanh chân núp sau lưng mình, nàng hoảng hốt. Vội vàng đứng dậy đá Cái Vô Triệt ra khiến hắn ngã chổng vó xuống giường.
Vốn ban đầu nàng còn ôm chăn che lại những điểm nhạy cảm trên thân thể. Nhưng khi đứng dậy giơ chân đá Cái Vô Triệt, cái chăn rơi xuống, cảnh xuân liền lộ ra rực rỡ.
Trung niên dữ tợn nhìn vậy trợn mắt suýt rách mí mắt, nữ nhân này đúng thật không có thể thống gì. Sao ta lại lấy phải một người như vậy làm thê tử?
Nữ nhân xinh đẹp sau khi đá Cái Vô Triệt ra, vội xuống giường, chạy tới quỳ xuống ôm chân trung niên dữ tợn, khóc hu hu:
- Anh, em xin lỗi, em thực sự hối hận rồi!
Cái Vô Triệt sau khi ngã xuống giường thì cảm thấy ê hết cả lưng, nhất thời không làm sao đứng dậy được. Nội tâm mắng thầm, nữ nhân này bình thường trông mảnh mai yếu đuối, sao một cước có uy lực lớn như thế.
Ai, có thể ta chìm trong tửu sắc quá lâu, nên thân thể bị bào mòn quá mức rồi. Về sau phải cẩn thận bồi bổ.
Cần phải hạn chế vui vẻ lại, nếu không sau này có thể sẽ có một ngày chết trên bụng nữ nhân.
Chợt Cái Vô Triệt giật mình, không đợi sau này, có thể hôm nay hắn sẽ chết luôn.
Nữ nhân này đúng nghĩa nữ nhân phản bội, vừa lúc nãy còn âu yếm nói ngon nói ngọt, bây giờ lại đá ta một cái đau chết người. Tựa hồ nàng dùng toàn lực. Nữ nhân thật đáng sợ.
Trung niên dữ tợn thấy nữ nhân xinh đẹp quỳ dưới chân mình khóc lóc ỉ ôi. Hắn thở dài lắc đầu:
- Giày ta mới giặt. Quần ta mới mua.
Nữ nhân này thật bẩn, kinh tởm! Bẩn đồ ta!
Nữ nhân xinh đẹp nghe vậy không hiểu rõ ý tứ của hắn, nghe hắn nhắc đến giày và quần, cho là hắn đang ám chỉ cần người sửa áo xuyên giày, mà việc thân cận như vậy người vợ thường làm, nghĩ rằng trung niên dữ tợn mềm lòng sắp sửa tha thứ cho mình, càng khóc dữ dội hơn.
Trung niên dữ tợn thấy nữ nhân phía dưới không buông chân hắn ra không khỏi ngán ngẩm, hắn không buồn gỡ ra. Tay hắn thà dính máu, chứ không thể chạm vào thứ phụ nữ phản bội tâm hồn đen tối này.
Trung niên dữ tợn hừ lạnh:
- Ngươi định giữ chân ta, để ngăn ta không hại đến tình nhân a? Còn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ... trông thật bẩn mắt.
Nữ nhân xinh đẹp nghe vậy mới buông ra, xấu hổ với lấy quần áo mặc vội, sau đó ngoan ngoãn đứng sang một bên.
Không biết từ lúc nào Cái Vô Triệt đã lấy từ đâu một cái vợt tennis, vung vẩy trước người:
- Ngươi đừng có lại đây. Nếu không ta liều với ngươi.
Trung niên dữ tợn giận đến nỗi cười lớn:
- Nhóc con, tại Afghanistan, một đứa trẻ cũng có thể gϊếŧ ngươi đấy. Mẹ nó, chết đi!
Lời cuối chưa thoát ra khỏi miệng, cả người hắn đã lao về phía trước. Cái Vô Triệt cả người hoảng sợ run rẩy, đợi hắn kịp phản ứng, trung niên dữ tợn đã tới trước mặt. Cái Vô Triệt hoảng hốt vung gậy tennis đánh loạn xạ lên phía trước. Bên trên hắn mặc áo, phía dưới tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, vẻ mặt hoảng sợ, tay vung vẩy gậy tennis, bộ dáng trông rất tức cười.
Trung niên dữ tợn sắc mặt lạnh như băng. Hắn khéo léo né gậy tennis đánh đến, sau đó chưởng nhẹ vào khuỷu tay Cái Vô Triệt.
Cú chưởng trông nhẹ nhàng vậy mà ẩn chứa lực lượng vô cùng lớn. Âm thanh răng rắc của xương gãy vang lên. Khuỷu tay Cái Vô Triệt tiếp nhận một lực khủng khϊếp, trực tiếp bị bẻ gãy, cả cánh tay cong ngược lại treo lủng lẳng, cây gậy tennis không được nắm chặt, theo đà đánh vung ra khỏi tay Cái Vô Triệt, phóng thẳng đến sượt qua mặt nữ nhân xinh đẹp, suýt chút nữa âu yếm khuôn mặt xinh đẹp kia.
Trung niên dữ tợn không dừng lại, tay phải cầm dao vuốt nhẹ xuống, tức thì cái thứ duy trì dòng tộc kia bị cắt đứt, máu tươi bắn ra cuồng phún.
Trung niên dữ tợn giống như đã dự liệu từ trước, nhanh tay với lấy rèm cửa sổ vung ra, chắn những tia máu bẩn thỉu kia vấy bẩn người mình.
Nhìn cái thứ bé tí rơi dưới đất kia, trung niên dữ tợn phun một ngụm nước bọt vào mặt Cái Vô Triệt đang ôm hạ thân đầy máu lăn lộn gào thét rêи ɾỉ như heo bị mổ dưới đất, quay đầu nhìn nữ nhân xinh đẹp khinh bỉ:
- Mẹ nó, như con giun, hoá ra cô chơi với hắn chỉ vì tiền, không phải tình yêu, tìиɧ ɖu͙© a.