“Đem thuốc an thần tôi điều chế ra đây.”
“Tiến sĩ Tông Phương, nó đây.”
Người trợ lý ấn xuống nút mật mã trên cái rương bạc, cái rương chậm rãi mở ra, bên trong là mười cái ống nghiệm trong suốt được sắp xếp ngay ngắn gọn gàn. Ở trong mỗi ống nghiệm đều có một con bọ rùa có ngoại hình kỳ lạ, xác bên ngoài của chúng nó đều mang theo ánh sáng lóng lánh thần bí.
Tông Phương thuần thục mang lên bao tay màu trắng, cái bao tay đó nháy mắt dán sát chặc chẽ làn da, phảng phất hòa hợp lại làm một với làn da của anh ta. Anh ta nhẹ nhàng cầm lấy một ống nghiệm, mở cái nắp ra, một luồn năng lượng nhàn nhạt bay ra từ trong ống nghiệm.
Anh ta tập trung tinh thần lực, phóng ra tinh thần lực mạnh mẽ kết nối với với con bọ rùa. Chỉ thấy con bọ rùa đột nhiên xòe ra đôi cánh, cả người náo tỏa ra ánh sáng kỳ lạ giống như sao trời trong vũ trụ bao la lộng lẫy. Nó lấy tốc độ kinh người bay về phía Kiều Tuệ Tuệ, đường nó bay đi tựa như một viên sao băng xẹt qua bầu trời.
Lúc này bên dưới phi hạm.
“Sinh mệnh có triệu chứng không ổn định, cần thiết mau chóng chuyển vào cấp cứu.”
Ivan vội la lên: “Bên trong có khoang chữa bệnh, xin đi theo tôi!”
Đoàn người đội chữa bệnh hợp lục đem con sư tử khổng lồ nâng lên cáng. Kiều Tuệ Tuệ lo lắng nấm lấy làn váy, cả lòng bàn lay đều chảy túa ra mồ hôi. Cô cũng không nghĩ tới việc Lotta sẽ tận hết sức lực cứu lấy cô. Cô nhường ra lối đi miễn cho vướng víu, một đường đuổi theo ở sau cáng xe đi vào bên trong, đột nhiên nơi sau cổ truyền đến cơn đau đớn.
Cô há miệng thở dốc, lời nói chưa kịp nói ra, cơ thể mềm nhũn ngã vào một vòng tay.
...
Tông Phương cẩn thận ôm Kiều Tuệ Tuệ đi vào trong khoang quan sát. Mỗi một lọn tóc, mỗi một tấc là da, màu sắc móng tay, hình dạng ngũ quan của cô...Đều làm anh ta điên cuồng.
“Đây là loài người chân chính...là loài người chân chính...”
“Thật hoàn mỹ...”
Lòng bàn tay mang bao tay di chuyển dọc theo cái trán đến hàng lông mi, cái mũi rồi dừng lại nơi đôi môi phấn nộn thật lâu mới di chuyển đến xương quai trước ngực của cô.
Đầu ngón tay của anh run nhè nhẹ, đáy mắt đều tràn ngập kích động.
“Từ giờ trở đi, giám sát cô ấy 24/24 giờ một ngày.”
Người trợ lý nhận được mệnh lệnh, ở trên bàn bắt đầu thao tác nhấn phím
Khi Kiều Tuệ Tuệ rơi vào giấc ngủ nên không biến rằng ác mộng của cô chính thức bắt đầu.