“Về chuyện này, dụng cụ không có đo lường kiểm tra được. Chúng ta đối với nghiên cứu loài người cổ xưa không đủ tư liệu, kết quả cũng chưa chắc là chính xác, có khả năng là bởi vì bị thương dẫn tới việc mất ký ức, cũng có khả năng là có lực bên ngoài cưỡng chế xóa ký ức, nhưng bất luận cái nào tôi đều kiến nghị các ngươi mau chóng để viện trung tâm nghiên cứu tiếp nhận, bọn họ có nhiều cơ sở chuyên môn hơn.”
“Viện trung tâm nghiên cứu loài người cổ xưa? Đó không phải là ở nước Cộng Hòa Sauter à?” Liban nhíu mày, rời khỏi phạm vi đế quốc Atlantis , anh chưa chắc có thể bảo vệ Kiều Tuệ Tuệ.
“Không được.” Lotta cơ hồ không do dự mà trực tiếp từ chối: “Tuệ Tuệ rất nhạy cảm, tuy rằng cô ấy cái gì đều không nói nhưng tôi biết cô ấy thật dễ dàng bất an, hiện giờ vất vả lắm mới thích nghi sinh hoạt ở đây, tôi sẽ không đem cô ấy giao cho bất kì ai.”
Âm thanh trầm ổn chậm rãi cất lên nhưng chỉ ai hiểu biết Liban mới biết được. Khi anh nói chuyện, giọng anh ẩn chứa run rẩy vô cùng nhỏ, đó là một loại kìm nén cực độ cơ khủng hoảng.
Thời gian kế tiếp, viện trưởng đưa ra hiểu biết tỉ mỉ kỹ càng sinh hoạt tập tính cùng ít đặc thù của loài người cổ xưa, đồng thời cũng đưa ra kế hoạch tỉ mỉ kỹ càng điều dưỡng cơ thể của cô và những việc cần lưu ý trong thời gian mang thai.
“...Chung quy phải chú ý này đó, cuối cùng tôi còn phải nhắc nhở các người, về phương diện thân thể thật dễ dàng điều dưỡng, cái khó chính là về mắt tâm lý. Trong báo cáo, tiểu thư Tuệ Tuệ gần đây thường xuyên bất an cùng khẩn trương, này đó đối với co ấy và thai nhi không tốt, hy vọng các ngươi chú ý kỹ. Tuy rằng đối với độ tuổi này của loài người mà nói, tiểu thư Tuệ Tuệ vừa mới trưởng thành nhưng dựa theo tiêu chuẩn tuổi thọ của tinh tế, tiểu thư Tuệ Tuệ còn ở giai đoạn vị thành niên.”
Lotta nghe được câu cuối cùng nói ra, móng tay anh bấu chặt vào thịt.
Liban nói lời cảm ơn xong liền cùng anh rời khỏi phòng viện trưởng, khi ra tới bên ngoài, anh không nói lời nào với người kia, hai mắt nhắm lại và cho tên đó một đấm ngay mặt.
Lotta không né không tránh, đứng vững lạnh trọn cả cú đấm, anh lảo đảo bước về phía sau hai bước. Anh dùng đầu lưỡi liếʍ một chút vệt máu khóe môi, không nói lời nào liền rời đi thì bị Liban ngăn lại.
“Anh muốn đi đâu? Đi tìm cô ấy à?” Liban thật tức giận đến đỉnh điểm, dù lòng bực tức cũng sẽ dùng phương thức chế nhạo cùng trêu đùa biểu hiện ra, đây là lần đầu tiên anh bộc lộ cảm xúc thế này ra ngoài.
“Anh đắc ý cái gì hả Sikoa Duda, người khác xếp hàng đều không có được tới giống cái, bị một kẻ không chịu trách nhiệm quăng sang một bên, thậm chí là để cô ấy mang thai khi chưa trưởng thành, anh đúng là cặn bả của đế quốc, là nỗi ô nhục của giống đực!”