Chương 8 : Đòi nợ

Tối hôm đó , Đường Lâm Dương bắt đầu điều tra thông tin về những kẻ đã nợ nguyên chủ, cô muốn tất cả bọn họ hiểu đã đắc tội với Đường Lâm Dương thì đều không có kết quả tốt đẹp.

Đôi tay nhanh thoăn thoắt lướt trên bàn phím, màn hình hiện lên thông tin về hai băng nhóm lớn vừa tranh giành địa bàn thành công và chuẩn bị mở tiệc tại một quán bar, hai người đứng đầu cũng tham gia.

Mặc lên mình chiếc áo sơ mi đen kết hợp với chiếc quần âu xám, nhìn vẻ bề ngoài của Lâm Dương lúc này quả thật là giống anh chàng nho nhã , dịu dàng . Đâu có ai biết được bên trong người của nho nhã ấy mang theo loại bom công suất lớn và hiện đại nhất thời điểm này.

Bước vào quán bar, nhẹ nhàng đặt quả bom điều khiển từ xa vào trong một góc khuất mà không có ai để ý. Đường Lâm Dương vẫn một bộ dạng thong dong mà đi ra.

Cô dùng máy tính để xâm nhập sẵn vào hệ thống âm thanh của quán bar, chờ tới khi bữa tiệc đang đạt đến cao trào thì...

"Chúc mừng các vị đã thành công." Một giọng nói thanh thoát vang lên khiến bữa tiệc đang đến hồi cao trào đột nhiên im bặt, tất cả mọi người đều nhìn ngó9 xung quanh.

" Không cần phải nhìn, tôi đến đây là để đòi lại món nợ mà hai vị thủ lĩnh đã thiếu tôi !"

"Mày là ai?" Một kẻ cầm đầu cảnh giác hỏi, nếu là người đó thì nhất định hôm nay họ sẽ không sống sót mà ra khỏi đây.

"Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là hôm nay tôi tới là để lấy mạng các người." Một tiếng cười lạnh lẽo vang lên.

"Mày nghĩ mình mày thì có thể làm gì bọn tao chứ?" Người thủ lĩnh thứ hai lên tiếng, tuy nói vậy nhưng lòng bàn tay sớm đã đổ đầy mồ hôi lạnh.

" Ồ các người nghĩ thế sao?" Đường Lâm Dưing kéo dài giọng ra

"Tất...tất nhiên rồi." Một tên lắp bắp trả lời

"3...2....1...bùm." Sau khi tiếng bùm vang lên chỉ thấy quán bar nổ lớn, lửa bay ngập trời. Lúc này cô đang ngồi trong xe ở phía đối diện nhìn ngọn lửa bốc lên mà tươi cười.

Hôm nay đã giải quyết xong một vấn đề, xem ra lên đến quán uống một chút mới được, vậy là chiếc xe lại phóng đi để lại một vùng cháy đỏ phía sau.

... ...... .......

Tại một quán bar hàng đầu của Liệt Hỏa, Lâm Dương vừa bước vào đã được chú ý với vẻ đẹp khiến phụ nữ không ai có thể rời mắt.

"Một ly rượu mạnh." Lâm Dương ngồi vào quầy rượu nhàn nhạt mở miệng, cô không thèm để ý đến những người xung quanh, bởi vì cô đã sớm quen với chuyện này rồi.

" Cậu em đi một mình à?" Quản lý của quán rượu đến gần Đường Lâm Dương , nhìn cô bằng ánh mắt thèm thuồng . Gã là người yêu cái đẹp không màng giới tính , trước giờ chỉ cần nhìn ai ưa mắt liền cưỡng ép mang người đi .

"Sao lại không nói gì vậy?" Hắn lại nói thêm, lúc này cô cũng chỉ liếc nhìn hắn một cái rồi lại nhìn về phía ly rượu.

"Hay là theo...." Hắn vừa nói vừa hướng tay về phía Lâm Dương , nào ngờ bàn tay chưa đến nơi thì "đoàng" một tiếng. Hắn cảm thấy ngực nhói đau, trước mặt tối sầm.

Một người đứng gần đó nhìn Đường Lâm Dương chằm chằm và "đoàng" một tiếng súng vang lên, đồng thời một người nữa ngã xuống.

"Mẹ kiếp ! Mất cả hứng." Cô hừ một tiếng quay đầu muốn rời đi

"Anh là ai? Ngay cả người của Liệt Hỏa cũng giám gϊếŧ, đúng là chán sống rồi." Một tiếng nói ở phía sau vang lên khiến Đường Lâm Dương quay đầu lại.

"Tôi là Đường Lâm Dương , có gì cứ bảo chủ các người đến tìm, tôi luôn hoan nghênh." Nụ cười một lần nữa treo trên môi, cô quay đầu rời đi

"Báo về tổng bộ." Người đứng nói nhìn bóng dáng rời đi mà ra lệnh, đúng là có lá gan thật lớn, giám gây chuyện ở đây.

____________

Lúc này, Cố Phong đang ngồi tại tổng bộ của Liệt Hỏa nói chuyện với Ngạo Viên , đột nhiên có thuộc hạ chạy vào.

"Lão đại, có cuộc gọi từ một quán bar của chúng ta nói có người gây rối." Người vừa vào cúi đầu nói

"Những chuyện nhỏ như vậy cứ bảo Bạch Phi giải quyết là được rồi, sao phải vào đây." Cố Phong mặt lạnh như băng nhìn người vừa chạy vào.

"Lão đại, lần này nghe nói sự việc rất nghiêm trọng, nghe nói là có người của ta bị gϊếŧ ạ." Người kia vẫn nghiêm túc báo cáo

"Nối máy vào đây." Cố Phong nhấc điện thoại lên nghe người bên kia nói

"Đúng là chán sống rồi! " Sau khi gác máy, Cố Hoài Phong đập mạnh tay xuống bàn.

"Rốt cuộc là người như thế nào mới có thể làm cậu tức giận đến vậy chứ." Lâm Ngạo Viên ở một bên nhướn mày, tên họ Cố này lúc nào chả lạnh như băng, có thể khiến hắn tức giận như vậy quả thật không phải người bình thường.

"Có người đến quán bar của mình uống rượu, không những bắn chết quản lý và một người nữa mà còn mở mồm khıêυ khí©h. Hắn ta nói là luôn sẵn sàng tiếp đón mình nữa, thật đúng là không coi ai ra gì." Cố Phong tức giận tới mức trong mắt hằn lên rất nhiều tia máu đỏ.

"Người đó là ai?" Ngạo Viên ở một bên hỏi, người có thể to gan như vậy đúng thật là chưa từng thấy qua .

"Là một người đàn ông , tên anh ta là Đường Lâm Dương ." Cố Hoài Phong gần như nghiến răng nghiến lợi nói. Khi quay lại nhìn thấy sắc mặt của cậu bạn thì không khỏi bất ngờ.

Nghe đến cái tên kia, sắc mặt Ngạo Viên trở nên vô cùng khó coi.

Đường Lâm Dương? Lẽ nào là cái tên họ Đường đó? "Bốp" Ngạo Viên hắn tự vả 1 cái vào mặt cho tỉnh , liền ném suy nghĩ đó ra khỏi đầu , nghĩ lại chắc chỉ do trùng tên với nhau thôi !

___________

Góc lí giải : Cố Hoài Phong là bạn thân Lâm Ngạo Viên đồng thời là bang chủ của Liệt Hoả . Có thế lực không nhỏ tại thế giới ngầm