Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Không: Đại Lão Cứu Vớt Chàng Bệnh Kiều Trở Thành Bá Tổng

Chương 16: Để tôi suy nghĩ đã

« Chương TrướcChương Tiếp »
Người đứng ngoài cửa nín thở, những ngón tay siết chặt đến trắng bệch.

Cô ấy nói mình là người của cô ấy sao?

Phương Mẫn nháy mắt với Mạc Tự Sơ, vẻ mặt đầy ẩn ý.

"Cái gì?" Thi Phượng Nguyệt trợn tròn mắt, vội vàng giải thích, "Tôi không biết Mạc Tự Sơ là người của cậu. Nếu biết cậu ấy là bạn trai cậu, tôi nào dám động vào!"

Tần Hàm Lẫm lúng túng lùi lại một bước, kéo giãn khoảng cách, khẽ ho hai tiếng: "Không phải, cậu ấy không phải bạn trai tôi."

"Vậy ý cậu là...?"

"Người tôi kính trọng, chính là người của tôi. Cô dám động vào người tôi kính trọng, đừng trách tôi gây sự với cô."

"À à... Được, được... Không động vào! Tuyệt đối không động vào!" Xuất thân là người luyện võ, Thi Phượng Nguyệt sùng bái kẻ mạnh. Bị đánh bại, cô ta đành ngoan ngoãn nghe theo.

"Còn nữa, nếu tôi còn nghe nói cô gây chuyện với con trai, tôi sẽ trói cô lại ném vào cửa võ quán nhà cô."

Thi Phượng Nguyệt cười khổ: "Ôi, khó quá vậy."

"Cô dù sao cũng là người luyện võ, sao không có chí lớn gì cả? Nếu người trong võ quán biết cô dùng vũ lực ép buộc con trai yêu đương, cô nghĩ họ sẽ làm gì?"

Thi Phượng Nguyệt giật nảy mình, chắc chắn là sẽ bị treo lên đánh.

"Được được được, tôi hứa với cậu, sau này tôi sẽ tu tâm dưỡng tính! Một lòng hướng võ!"

Người ngoài cửa buông lỏng tay, trong lòng dâng lên nỗi thất vọng không rõ nguyên nhân, xoay người bỏ đi.

Phương Mẫn thầm thở dài, A Lẫm ơi là A Lẫm, rõ ràng cậu có thể có bạn trai mà! Giờ thì hỏng rồi...

"Mạc Tự Sơ, cậu đứng lại!" Phương Mẫn gọi với theo Mạc Tự Sơ ở cửa khách sạn.

"Cậu muốn nói gì?"

"Mạc Tự Sơ, tôi muốn nói với cậu rằng, nếu cậu thích A Lẫm thì hãy chủ động lên, nói cho cô ấy biết, con trai phải chủ động một chút chứ!"

Mạc Tự Sơ chớp chớp mắt, do dự: "Sao cậu biết được suy nghĩ của cô ấy..."

"Tôi nhìn là biết ngay. Trước kia A Lẫm ít nói, hướng nội thật đấy, nhưng dạo này còn lạ hơn, cứ lầm lì ít nói, lúc im lặng trông xa cách với thế giới này lắm, nói thế này có vẻ hơi khoa trương haha, nhưng đúng là cảm giác của tôi. Chỉ khi nhắc đến chuyện của cậu, cô ấy mới có sức sống, mới có tinh thần. Nghe tin cậu bị bắt nạt, A Lẫm đang chơi game cũng bỏ đấy chạy đi. Bình thường mà ai dám làm phiền cô ấy chơi game, cô ấy sẽ vặt đầu người ta ngay. Tôi thấy rõ ràng là cậu rất đặc biệt với cô ấy."

Mạc Tự Sơ ánh mắt khẽ động: "Để tôi suy nghĩ đã..."
« Chương TrướcChương Tiếp »