'' Kế hoạch trả thù của chúng ta với bọn họ cũng nên bắt đầu rồi. Đến lúc đám người kia phải tra giá cho những gì bọn chúng đã gây ra rồi!" Nhưng đớn đau tủi nhục mà Dao nhi phải chịu Trần Lập hắn ta thề sẽ khiến bọn họ cũng phải chịu tương tự.
" Em rất yêu anh Trần Lập! Sau này chúng ta sẽ mai mãi ở bên nhau được không?" Con cá đã cấn câu sau này Ly Dao cô ta mặc sức điều khiển và sai khiến rồi. Cô ta cho bọn người đã từng khinh bỉ cô ta sống không bằng chết phải quỳ lậy van xin cô ta.
Cuộc đời của Ly Dao cô ta từ trước đến nay luôn vô cùng thuận lợi nhưng từ khi có sự xuất hiện của Tử Du nó đã khiến mọi thứ xáo trộn. Cuộc đời luôn may mắn và thuận lợi của cô ta đã rẽ sang một con đường khác nó không còn thuận lợi và may nữa. Sóng gió cứ thế ập đến khiến cô ta ngày càng lún sâu vào vòng xoáy hận thù.
"Dao nhi anh cũng rất yêu em.Chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau không bao giờ tách rời! " Trần Lập hắn đã chờ đợi câu nói này của Dao nhi từ rất lâu rồi.Cuối cùng em ấy cũng chịu mở lòng thổ lộ tình cảm của mình với hắn.
Trong đầu Trần Lập lúc này đã tưởng tới viễn cảnh của tương lai hắn ta và Ly Dao cùng nhau nắm tay bước vào lễ đường. Sau đó Ly Dao sẽ ở nhà làm. một người mẹ hiền vợ khéo và hai người cùng nhau sinh thật nhiều những đứa con rồi hạnh phúc cùng nhau tới già.
Nhưng mà đời có bao giờ được như là mơ đâu! Kết cục của đôi tra nam tiện nữ làm sao có thể viên viên mãn mãn được cơ chứ? Quả táo đâu dễ dàng buông tha người khác, tương lai của cái thứ tra nam tiện nữ xứng đáng với địa ngục trần gian hơn là viễn cảnh viên mãn trong ảo tưởng.
Tử Du bị Mặc gia gia kéo tớ kéo lui giới thiệu với hết người này cho tớ người khác mệt đứt hơi. Còn Mặc gia gia thì hận không cho cả thế giới biết đứa cháu trai khúc gỗ nhà mình cuối cùng cũng có thể tìm được người yêu rồi.
Thế là Tử Du nhân lúc Mặc gia gia đang chăm chú nói chuyện và hàn huyên với bạn cũ một cách thao thao bất tuyệt, không rảnh chú ý đến cô liền chuồn mất. Nhưng sau khi rời khỏi Mặc gia gia Tử Du không có đi tìm bọn người Hàn Mặc ngay mà dựa theo trí nhớ của mình đi tới quầy đồ ăn của buổi tiệc lấy đồ ăn và kiếm một góc yên tĩnh bắt đầu thưởng thức.
Khi cô đang ăn ngon lành thì có hai tên vệ sĩ tiến đến đánh ngất cô. Hai tên vệ sĩ này là người của Trần Lập phân phó và sắp xếp để bắt Tử Du. Với thân thủ từng học các loại võ từ bé từ võ cổ truyền tới quyền anh, rồi karatedo và taekwondo, còn có cả JUDO của Tử Du thì cho dù một trăm tên vệ sĩ cũng chưa chắc bắt được cô nếu như cô không muốn.
" Kí chủ rõ ràng hai tên đó chắc chắn không phải là đối thủ của kí chủ sao hôm nay người lại hiền lành thế không động thủ?" Lần đầu tiên bổn hệ thống gặp kí chủ là khi cô ấy toàn thân dính đây mà xung quanh xác chết chồng chất. Vài ba cái thứ nhãi ranh này chỉ là một con kiến đối với kí chủ nhà nó thôi.
" Muốn bắt được cọp con thì phải vào hang cọp. Với lại ta cũng đang rất tò mò đứa thần kinh nào dám đánh chủ ý bắt cóc lên người lão nương. Bổn bảo bảo không có hứng thú chơi trò mèo vờn chuột với người bí ẩn đâu. Lát nữa đánh nhanh thắng nhanh dẹp luôn trong một lần cho đỡ mất công! " Bà mẹ nó chứ lão nương còn chưa có nổi một giây yên bình luôn đó nha, khϊếp làm người mà méo có chút xíu lương tâm nào luôn! Ta đảm bảo ta không oánh cho cái đứa ngu chủ mưu đó bầm giập nhừ tử.Nếu như thù này không báo nhất định tên của lão nương sẽ viết ngược lại. Trước nay toàn là bổn bảo bảo bắt cóc người khác chứ nay còn dám bắt cóc bổn bảo bảo thiệt sự sợ hãi mà!
Hệ thống said: Ukm là sợ hãi! Nhưng là sợ hãi thay cho đám người bắt cóc và têm chủ mưu kia thì có. Bổn hệ thống sợ lát nữa kí chủ sẽ chơi chết đám người đó luôn chứ không phải là đánh bầm dập đâu!
Đám bắt cóc sau khi thấy kế hoạch đã thành chúng liền vác cô ra xe ô tô và bắt đầu di chuyển về hướng ngoại thành hoang vắng để tẩu. Còn vì sao biết bọn bắt cóc đi về hướng nào thì cứ trực tiếp uy hϊếp hệ thống là biết.
Bổn hệ thống cũng đáng thương lắm chứ cứ đυ.ng cái là dọa tự tử quay về không gian không thù cũng là dọa đánh. Nhà ta có nuôi một kí chủ vừa tham ăn, độc ác lại còn đυ.ng cái là muốn đánh người ta. À không là đánh bổn hệ thống và người ta.
Hai tên vệ sĩ thấy nhiệm vụ quá dễ hoàn thành liền bắt đầu lơ là cảnh giác với Tử Du. Hai tên kia bắt đầu gọi điện báo cáo tình hình và trò chuyện với nhau.
" Trần nhị thiếu gia chúng tôi đã bắt được con bé đó rồi ạ. " Bọn chúng là xã hội đen tuy có nguyên tắc là sẽ không gϊếŧ người vô tội như trẻ em và người già.Nhưng bọn chúng không có quyền lựa chọn.
" Được đem nó đến khu nhà hoang ở ngoại ô đi. Tôi đích thân xử lý nhớ canh phòng cẩn thận và nghiêm ngặt tránh cho nó trốn hay người khác cứu nó " Hừ cuối cùng điểm yếu của lũ khốn nạn Mặc Thiên và Hàn Mặc đã nằm trong tay Trần Lập hắn trò chơi đã chính thức bắt đầu.
Vì trước đây đề phòng Tử Du xảy ra bất trắc Hàn Mặc và Mặc Thiên đã thống nhất cài định vị JPS vào trong một chiếc nhấn và cho Tử Du đeo. Khi phát hiện không thấy Tử Du liền bật định vị phát hiện vị trí là một căn nhà hoang ở ngoại ô liền biết Tử Du đã xảy ra chuyện.
Hàn Mặc nhanh chóng báo cảnh sát còn Mặc Thiên gần nhau rơi vào trạng thái điên loạn và nộ huấn nhanh. Hai người nhanh chóng đi tìm tới địa điểm trong định vị.Còn Diệp Như ở lại chăm sóc Mặc gia gia vì ông ấy đang tự trách với lại ông ấy già rồi sức khỏe yếu.
" Dao nhi thuộc hạ của anh đã bắt được cái con nhỏ xúi quẩy Hàn Tử Du đó rồi.Em muốn tự tay trả thù không." Trần Lập hắn ta sẽ làm cho Dao nhi trút bỏ hết nỗi uất hận và yên tâm ở bên cạnh hắn ta.
" Kế hoạch của chúng ta đã tiến hành được một nửa rồi nhưng em lo Hàn Mặc và Mặc Thiên sẽ không bỏ qua cho anh và em!" Những tủi nhục mag thời gian qua cô ta phải chịu đựng cũng nên cho con nhỏ đáng ghét đó phải chịu rồi. Nếu như không có nó thì giờ cô ta cũng không phải khổ sở và chật vật như bây giờ.
" Hừ điểm yếu của bọn chúng đang nằm trong tay chúng ta lo gì chứ. Đi anh đưa em đến đó để trút giận! Trút hết những tủi nhục bao năm qua em phải gánh chịu hôm nay anh thay em làm chủ lấy lại công đạo!" Trần Lập hắn sẽ nhanh chóng cho Mặc Thiên và Hàn Mặc biết thế nào là mùi vị đau khổ khi nhìn người mình yêu và quan tâm bị làm hại và chà đạp không thương tiếc.
Tử Du của chúng ta bị hai tên vệ sĩ kia trói vào một cái ghế. Tuy liều lượng thuốc mê bọn chúng cho rất mạnh nhưng đối với Tử Du nó cũng chỉ như là chút xíu rượu mạnh mà thôi không có ảnh hưởng gì cả! Cô vẫn luôn âm thầm quan sát mọi thứ xung quanh chờ đợi thời cơ thích hợp để hành động.