CHƯƠNG 56
Nếu cái giá của sự lương thiện quá lớn, vì cô và vì hai đứa trẻ, cô tình nguyện không lương thiện.
Nghĩ đến đây, Lưu Ly thu tay lại, xoay người muốn đi.
Chỉ là Lưu Ly vừa nhấc chân, cổ chân của cô bị người đó túm chặt.
“Cứu… cứu ta…”
Giọng nói của nam nhân trầm thấp khàn khàn, lại rất suy yếu, nếu không phải trong rừng yên tĩnh, Lưu Ly sợ rằng rất khó nghe rõ.
“Không được.
” Lưu Ly trực tiếp lắc đầu từ chối, tuy trong đáy mắt vẫn mang vài phần không nhẫn tâm.
Dù sao, nhân loại mới từng được dạy dỗ ở thế kỷ 22, muốn thật sự thấy chết mà không cứu thì vẫn có hơi khó.
“Ngươi đừng trách ta tàn nhẫn, thật sự là người trông giống một phiền phức rất lớn, ta không muốn dính tới phiền phức, cho nên ngươi vẫn là tự cầu nhiều phúc đi.
”
Lưu Ly nói xong, nghiến răng, dưới chân khẽ dùng sức thì giãy thoát khỏi sự trói buộc của nam nhân.
Cố Tại Ngôn nhìn nữ nhân thấy chết không cứu kia càng đi càng xa, tầm mắt càng lúc càng mơ hồ.
Lẽ nào hắn thật phải chết ở đây sao? Cố Tại Ngôn không khỏi tự giễu.
Nhưng du͙© vọиɠ muốn sống mãnh liệt, khiến Cố Tại Ngôn cần kiệt sức lần nữa tốn sức mở mắt ra.
“Cứu, cứu ta… ta, trả cô thù lao.
”
Cố Tại Ngôn gần như dùng hết sức lực cả người hét ra câu này, sau khi hét xong thì mệt mỏi nhắm mắt lại, nằm ở đó không nhúc nhích.
Nghe thấy hai chữ thù lao, Lưu Ly lập tức dừng chân.
Đứng tại đó ba giây, dường như vẫn đang do dự, nhưng cuối cùng Lưu Ly vẫn xoay người, đi tới trước mặt Cố Tại Ngôn.
“Ngươi nói thử xem, có thể trả ta thù lao như nào?”
Nếu là người khác, nhất định sẽ cho rằng nam nhân trước chết hoặc ngất đi rồi, nhưng Lưu Ly lại biết, hắn vẫn tỉnh.
Mà Lưu Ly cô rất thích tiền, cô lúc đầu có thể toàn năng mọi mặt, đó cũng là vì ‘mê tiền’.
Tóm lại, cô của lúc đó cái gì kiếm được tiền thì cô sẽ làm cái gì, các ngành các nghề có thể kiếm được tiền cô đều thử một chút.
Nếu nam nhân trước mắt này thật sự có thể trả thù lao không tồi cho cô, nể tình của tiền, cô vẫn bằng lòng mang theo phiền phức to lớn này.
Ai kêu cô rất yêu tiền chứ?
Cố Tại Ngôn vốn không ôm hy vọng gì rồi, nhưng lại không ngờ nữ nhân đó lại quay lại.
Trong lòng vụt qua một tia mỉa mai, đồng thời lại thở phào.
Vấn đề mà tiền có thể giải quyết, trước giờ đều không phải vấn đề.
Nghĩ như vậy, Cố Tại Ngôn không mở mắt, chỉ tốn sức nhấc tay sờ vào trong tà áo trước của mình.
Lưu Ly thấy động tác của Cố Tại Ngôn thật sự khó khăn, quyết định làm một việc tốt, vì vậy khuỵu người xuống, đưa tay không chút khách sáo mà thò vào người Cố Tại Ngôn.
Cơ thể của Cố Tại Ngôn cứng đờ.
Vốn không có mở mắt ra nhìn, cũng vào lúc này bởi vì sửng sốt và tức giận mà mở ra.
Sắc mặt càng tái nhợt, nhưng đôi tai lại hơi đỏ ửng.
Nữ nhân này đang làm gì?