Chương 9: Được Mùa

Nửa tháng trôi qua trong chớp mắt kể từ khi bị lưu đày.

Lúc này đã là đầu tháng tư, tiết trời ấm áp hơn nhiều. Mọi người đã cởi bỏ những chiếc áo bông dày cộm, thay vào đó là những bộ sam xuân mỏng nhẹ. Nửa tháng qua, nhờ thời tiết ấm áp, các loại cỏ dại và rau dại trên đường bắt đầu sinh trưởng tốt.

Đội ngũ hơn 500 người đã đi được hơn 900 dặm đường, vượt qua vùng đồng bằng thuộc phủ Thái Bình và bước vào vùng đồi núi thuộc phủ Hoa Nguyên.

Địa hình giao thông ở phủ Hoa Nguyên phức tạp hơn so với phủ Thái Bình. Có nơi là đồng bằng, có nơi lại là vùng núi gồ ghề. Do vậy, muốn đi qua phủ Hoa Nguyên sẽ tương đối khó khăn hơn so với trước đây và thời gian di chuyển cũng sẽ dài hơn.

Nửa tháng hành trình tuy vất vả, nhưng dọc theo đường đi, mọi người có thể hái rau dại ăn nên không đến mức lo lắng bị đói.

Với một ít lương khô và lượng lớn rau dại non, mọi người đều có thể ăn no nê.

Vì vậy, tuy rằng khi xuất phát nửa tháng trước, lượng lương thực mà mọi người mang theo không nhiều, nhưng hiện tại mỗi nhà ít nhiều vẫn còn dư một ít lương thực.

Mộ gia và hai huynh đệ Hồ gia chỉ còn lại một túi thô lương đầy, thịt phơi khô cũng chỉ còn hai phần ba sau lần bị trộm trước.

Hiện tại trong nhà không đến mức phải lo đói, mà trong không gian của Mộ Cửu lại là mùa thu hoạch.

Lợi dụng lúc mọi người đang nghỉ ngơi, Mộ Cửu dùng chăn che chắn và đi vào không gian một cách thuần thục.

Đầu tiên, nàng đến ruộng thí nghiệm để quan sát khoai tây. Lúc này, lá khoai tây đã ngả vàng, một số cành lá đã bắt đầu khô héo.

Mộ Cửu vội chạy đến phòng chứa dụng cụ, lấy cuốc và sọt tre, rồi quay lại ruộng bắt đầu đào khoai tây.

Trước tiên bắt đầu kéo luống khoai tây lên, trên mặt luống khoai có nhiều củ khoai to bằng nắm tay người lớn. Nàng duỗi tay kéo từng củ khoai xuống và bỏ vào chiếc sọt tre bên cạnh.

Sau đó, nàng cầm cuốc lên và bắt đầu đào. Mỗi nhát cuốc xuống, mười lăm mười sáu củ khoai tây to lớn lại được lộ ra từ trong lòng đất.

Sau một hồi đào, chiếc sọt tre bên chân nàng đã đầy ắp. Nhìn vào những củ khoai tây to lớn trong sọt, Mộ Cửu cảm thấy vô cùng hài lòng. Ít nhất, sau này nàng sẽ không còn phải lo lắng về chuyện thiếu ăn.

Huống hồ thức ăn thô thực sự khiến nàng khó nuốt!

Mộ Cửu đã đào trong không gian một thời gian khá lâu, cuối cùng nàng cũng đã lấp đầy năm chiếc sọt tre. Ước tính số khoai tây thu hoạch được khoảng 500 cân.

Dựa vào kinh nghiệm kiếp trước của mình, kiếp trước khi nghiên cứu ở căn cứ Đại Tây Bắc, sản lượng khoai tây thí nghiệm của các nàng đã đạt tới 8000 cân/mẫu. Qua việc vừa rồi đào khoai tây, thấy sản lượng của nửa mẫu đất này cũng có thể đạt tới 4000 cân.

Nàng đã đào khá lâu, nhưng mới chỉ đào được một phần tám diện tích. Nhìn vào bảy phần tám còn lại chưa được đào, Mộ Cửu không khỏi thở dài.

Kiếp trước, khi trồng trọt, mọi thứ đều được cơ giới hóa. Nhưng trong không gian này, nàng lại phải làm mọi thứ thủ công.

May mắn thay, thời gian trong không gian trôi chậm hơn nhiều so với bên ngoài. Nếu không, việc nàng lén lút vào không gian sẽ gặp rất nhiều khó khăn.

Mộ Cửu đã làm việc trong không gian suốt hơn nửa đêm, cuối cùng cũng đào xong toàn bộ khoai tây trên nửa mẫu đất.

Nhìn đống khoai tây trong đất, Mộ Cửu lại bắt đầu lo lắng không biết nên cất giữ chúng ở đâu.

Tổng không thể cứ chất đống khoai tây trên mặt đất như vậy được? Nàng còn định trồng thêm các loại lương thực khác trên mặt đất nữa.

Nàng đứng ở đầu bờ ruộng, vừa xoa bóp eo đau nhức vừa suy nghĩ vấn đề này. Không ngờ, khi nàng vừa quay đầu lại, đã phát hiện ra một căn phòng lớn xuất hiện bên cạnh căn phòng công cụ.

Căn phòng xuất hiện đột ngột khiến Mộ Cửu sững sờ. Chẳng lẽ không gian này còn có thể tiếp tục tiến hoá sao?