Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Đến Vùng Biên Giới Tây Bắc Làm Ruộng

Chương 8: Không Gian Đơn Sơ (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hồ nước nuôi trồng hải sản tuy đã có một số sinh vật, nhưng chỉ là những con cua con, tôm con và cá bột lơ thơ.

Trang trại chăn nuôi gia cầm cũng chỉ có gà con, vịt con, ngỗng con và heo con mới sinh. Số lượng cũng rất ít, mỗi loại chỉ có năm con gà, vịt, ngỗng và một con heo đực và một con heo cái.

Mộ Cửu bước vào căn nhà gỗ nhỏ bên cạnh kho hạt giống. Bên trong chỉ có một vài dụng cụ cơ bản như cuốc, xẻng, liềm và thùng.

Nàng không thể tìm thấy bất kỳ thiết bị công nghệ cao nào ở đây. Nơi này được gọi là căn cứ, nhưng lại quá đơn sơ. Cá tôm, gia cầm cũng đều còn quá nhỏ, không thể trực tiếp ăn được.

Chẳng lẽ nơi rách nát này là để cho nàng tự trồng hoa màu, tự nuôi cá tôm, tự chăn nuôi gia cầm?

Không thể nào? Kiếp trước, nàng học chuyên ngành nông nghiệp và chăn nuôi. Từ năm nhất đại học, nàng đã bắt đầu thực hành trồng trọt và chăn nuôi, chưa kể đến giai đoạn nghiên cứu sinh.

Một tiểu cô nương như nàng, ngày ngày chỉ quanh quẩn với ruộng đất, hạt giống, cá tôm, gia cầm.

Chẳng lẽ cả đời Mộ Cửu này chỉ gắn liền với việc làm ruộng chăn nuôi?

Nàng chỉ nghĩ rằng có được không gian trữ vật, có được căn cứ, y như rằng chỉ cần duỗi tay ra là có cơm ăn, há miệng ra là có thức ăn ngon!

Mặc dù miệng lẩm bẩm oán giận, nhưng trong lòng Mộ Cửu vẫn luôn tự hào về chuyên ngành mình đã chọn. Dù sau này ở căn cứ nghiên cứu, ngày ngày nghiên cứu, phân tích số liệu, Mộ Cửu chưa bao giờ trễ nải.

Mộ Cửu bước vào kho hạt giống, trước mắt là một kho hàng trống rỗng, chỉ có duy nhất nửa giỏ khoai tây.

Mộ Cửu có chút thất vọng. Nàng mong muốn có được hạt giống lúa nước năng suất cao vì nàng thích ăn cơm. Tuy nhiên, hiện tại không còn lựa chọn nào khác, có khoai tây cũng tốt hơn là không có gì.

Mộ Cửu dùng cuốc để phân luống thửa ruộng thí nghiệm. Nàng lo lắng tiểu cô về phòng sẽ phát hiện mình đi vắng, may mắn là thời gian trong không gian trôi chậm hơn so với bên ngoài rất nhiều.

Sau khi phân luống xong, Mộ Cửu ước tính thời gian ra khỏi không gian, không lâu sau tiểu cô đã rửa mặt xong và trở về phòng.

"Cửu Nhi, ngươi hiện tại cảm thấy khỏe hơn chút nào không?"

Mộ Nguyên Hương đẩy cửa phòng, châm lửa trên đèn dầu. Dưới ánh đèn lờ mờ, nhìn thấy con đại chất nữ đang nằm trên giường mở to mắt nhìn mình.

Bước nhanh đến mép giường, duỗi tay sờ sờ trán chất nữ.

"Cửu Nhi của chúng ta cuối cùng cũng không sốt nữa!" Nói xong, cẩn thận dịch chăn mỏng cho chất nữ, tránh để gió lùa vào.

Nhìn tiểu cô dịu dàng và chu đáo, Mộ Cửu cảm thấy ấm áp trong lòng. Đã nhiều năm rồi không có ai quan tâm đến nàng như vậy.

"Cảm ơn tiểu cô!" Mộ Cửu nở nụ cười với tiểu cô, lại nhìn đôi mắt hơi sưng đỏ của nàng, đoán được chuyện Lữ gia từ hôn vào ban ngày, rốt cuộc vẫn khiến cô nương mới 16 tuổi này tổn thương.

Nàng liền dùng quan điểm của người hiện đại khuyên tiểu cô một câu: "Tiểu cô đừng buồn, từ biểu hiện của Lữ gia hôm nay, nhà họ chính là một cái hố, Lữ Kiệt càng không phải là thứ tốt, từ hôn với họ, về sau nhất định có thể gặp được người tốt hơn!"

Mộ Nguyên Hương vốn dĩ trong lòng còn có chút buồn thương và thất vọng, cùng với cảm giác ngơ ngẩn về tương lai của chính mình. Nghe được đứa chất nữ mới không đến mười tuổi dùng giọng điệu như người lớn khuyên nhủ mình, nhịn không được bật cười.

Hai người nằm trên giường trò chuyện vài câu chuyện phiếm, Mộ Nguyên Hương vỗ vỗ tay nàng, nhắc nhở nên đi ngủ sớm.

Mộ Cửu nghe tiếng hít thở đều đặn của tiểu cô bên cạnh, biết tiểu cô đã ngủ say, nàng lại một lần nữa quay trở lại không gian căn cứ.

Hạt giống khoai tây trong kho đều đã nảy mầm. Nàng muốn sớm trồng những hạt giống này. Nhìn vào lượng lương thực mà gia đình đang chuẩn bị, dù cho cả nhà đều ăn uống tiết kiệm, cũng không thể cầm cự được lâu dài.

Mộ Cửu dùng dao cắt khoai tây đã nảy mầm thành từng khoanh nhỏ, sau đó cẩn thận mang từng khoanh đến ruộng thí nghiệm. Nàng lấy khoai tây đã nảy mầm trồng vào các luống ruộng.

Sau khi xử lý xong khoai tây, Mộ Cửu dùng liềm hái cắt một sọt cỏ ở bờ ruộng. Nàng rải một nửa cỏ vào ao nuôi, một nửa rải vào chuồng gia cầm.

Sau khi làm xong việc, Mộ Cửu xoa bóp cái eo đang đau nhức của mình, đi ra giếng nước bên cạnh múc nước đơn giản để rửa mặt. May mắn là nhiệt độ trong không gian thích hợp cho cây trồng sinh trưởng, nên dùng nước để rửa mặt cũng không hề lạnh.

Có thể do lao động cả nửa ngày, ra khỏi không gian, cảm thấy vô cùng mệt mỏi, nàng nằm trên giường trở mình, liền ngủ thϊếp đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »