Chương 22: Gϊếŧ địch một ngàn, tự tổn hại một ngàn hai

Diệp Vân Linh nói: "Nếu không phải đồ chơi thì nhóc dấu làm gì?"

Lục Tử Hạo vội la lên: "Tôi mới không phải dấu. Tôi là sợ nó bị hỏng nên cất kỹ một chút."

Diệp Vân Linh lè lưỡi về phía thằng bé trêu chọc: "Nói không nên lời nữa chứ gì."

Lục Tử Hạo giận đến mức đỏ cả mặt.

Lục Ngữ Nịnh đại khái là cũng nhận ra anh trai tức giận rồi, chạy nhanh lại an ủi nói: "Anh trai đừng giận, trong túi em còn cất một bao đường không bị phát hiện."

Trương Hi Minh: "......." bây giờ thì phát hiện rồi đấy.

Một ván này, ba người Diệp Vân Linh kết thúc bằng việc gϊếŧ địch một ngàn, tự tổn hại một ngàn hai.

Cuối cùng vẫn là Lục Tử Hạo thắng nhỏ một phen.

Bởi vì thời điểm lúc nhân viên công tác chuẩn bị tới thu hoa dung và rubik, Lục Tử Hạo đã giải thích có chuyên gia từng nói hoa dung và rubik tốt cho việc huấn luyện tư duy não bộ, lại lấy ví dụ hiện nay có mấy cơ sở giáo dục sử dụng hai món đồ này dạy học, bằng sự thật thuyết phục Trương Hi Minh không tịch thu.

Lục Tử Hạo tuổi còn nhỏ, đứng trước mặt một đám người lớn nói có sách mách có chứng, lập tức lại thu hút được không ít fan mẹ.

Nếu không phải trước đó nhìn cảnh cậu bé cãi cọ với Diệp Vân Linh còn có chút dáng vẻ trẻ con, thì mọi người sẽ tự giác xem nhẹ tuổi tác mà cảm thấy so với một số người lớn cậu bé còn hiểu chuyện, còn đáng tin cậy hơn.

Sau khi tịch thu hành lý xong, kế tiếp chính là giải quyết vấn đề về phòng ở.

Trương Hi Minh trong tay cầm 5 tấm ảnh, cười nói: "Trên đây là năm bức ảnh, chính là 5 căn nhà mọi người sẽ ở trong 2 ngày tới. Nào, trước tiên mời mọi người chiêm ngưỡng hình ảnh phòng ở như thế nào."

Trương Hi Minh bày ra tất cả ảnh chụp trong tay cho các khách mời xem.

Bức ảnh thứ nhất là một căn nhà gạch ngói 2 tầng. Có cổng lớn và hàng rào sắt, nhìn qua khe hở song sắt có thể thấy trong sân trồng không ít hoa cỏ xinh đẹp. Trương Hi Minh giới thiệu căn nhà này ở sân sau còn có không ít rau dưa hữu cơ. Chủ nhà là một đôi vợ chồng trẻ mới kết hôn."

Bức ảnh thứ hai là căn nhà nhỏ trong vườn cây, cũng lợp mái ngói, xung quanh trồng không ít cây ăn quả. Nhìn tấm ảnh vừa đúng mùa thu hoạch.

Trương Hi Minh cười nói: "Nhà này có vườn trái cây, trái trong vườn tất nhiên là ăn thoải mái."

Đám nhóc vừa nghe thấy thế lập tức vỗ tay hoan hô, không ít đứa lập tức kêu muốn ở căn nhà này.

Bức ảnh thứ ba là một căn nhà bằng gỗ. Trương Hi Minh giới thiệu: "Cả căn nhà đều bằng gỗ, không dùng một cây đinh sắt nào. Chủ nhà nhiều thế hệ đều là thợ mộc, trong nhà còn có ngựa gỗ đồ chơi đấy."

Căn nhà thứ tư là căn nhà ngô, trong viện treo đầy ngô, trên sân còn phơi không ít. Nhìn dáng vẻ cũng sạch sẽ, ngăn nắp.

Bốn căn nhà trên, nhìn từ bề ngoài thì căn nhà đầu tiên là tốt nhất, các căn khác cũng không tệ lắm.

Khán giả đã quen với kịch bản chương trình tạp kỹ rồi, tổ tiết mục không có khả năng tốt bụng như vậy được. Quả nhiên khi nhìn thấy bức ảnh thứ năm, mọi người đều muốn mù con mắt.

Căn nhà thứ năm là một căn nhà tranh, nhìn trên ảnh chụp căn nhà không lớn lắm, nhìn không giống nơi cho người ở, ngược lại rất hợp để quay phim kinh dị. Đặc biệt phía sau nhà còn có một rừng cây, thoạt nhìn cảm giác khá âm trầm.

Người xem trên mạng trong đầu tự bổ ra một bộ phim kinh dị chuyện xưa ở nhà cũ.

Vốn các khách mời đều mong muốn ở căn nhà số một, xem ảnh thấy căn nhà số một xinh đẹp nhất.

Bây giờ xem xong ảnh chụp cuối cùng, mọi người đều nghĩ chỉ cần không phải căn số 5, còn lại ở căn nào cũng được.

Chọn nhà ở dựa vào việc rút thăm để quyết định. Trình tự rút thăm dựa theo thứ tự tới thôn Vương Cổ.

Diệp Vân Linh là người tới sớm nhất, Diệp Vi Vi là người cuối cùng.

Trương Hi Minh lại nhét hết ảnh chụp vào lại mấy cái phong bì, đảo đảo xóc xóc thứ tự một chút rồi để mọi người bốc thăm.

Diệp Vân Linh nhìn nhìn vào tay mình, thân là một nữ phụ ác độc, cô rất rõ ràng mình có bao nhiêu đen đủi.

Nhìn về Lục Tử Hạo đứng bên cạnh nói: "Lục Tử Hạo, nhóc đi chọn đi."