Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Đến Tinh Tế Trở Thành Hải Cẩu Nhỏ Được Yêu Chiều

Chương 79

« Chương TrướcChương Tiếp »
Keiran cũng đi đến, cậu bạn đội vàng kia cũng bị bạn bè mình kéo đi mất.

Bọn họ cùng nhau đi vào đường hầm, đến phòng nghỉ lấy đồ.

Sau đó, vào khu tắm, là phòng tập thể, chỉ chia nam nữ, ngoài ra không có bất kỳ ngăn cách gì.

Trong phòng tắm có thể miễn cưỡng nói là rất "vui", các chàng trai trẻ hừng hực sức sống, đùa giỡn lẫn nhau, có khıêυ khí©h, chửi mắng ầm cả lên.

Đội xám bên kia còn có vài kẻ đang trách móc, gần như muốn lao vào "đọ sức", nhưng họ vẫn nhớ đây vẫn còn là khu vực quản lý của học viện nên cũng chỉ ra vẻ là chính.

Cậu cùng Anzasil đi đến một góc vắng tắm rửa và thay đồ.

Anzasil vừa sấy tóc cho Tư Niên, vừa hỏi thêm về tình trạng của cậu.

Lúc thi, Anzasil có nhìn qua Tư Niên, thấy cậu gần như đã cố hết sức bình sinh để chạy.

Nghe Tư Niên chỉ nói mệt mỏi, chứ không gặp thêm vấn đề gì, hắn mới thoáng an tâm.

Tư Niên, Anzasil, và Keiran không ra hội tụ cùng Mục và Edric, bởi vì đáp án đã có ngay lúc có tín hiệu hết giờ, học viện chỉ đợi mọi người ổn định thì sẽ thông báo.

Trong phòng chờ, từng giây tích tắt trôi qua.

Cuối cùng âm thanh của máy phát thanh vang lên.

Là một giọng nữ, chậm rãi, rõ ràng:

" Chúc mừng tất cả mọi người đã hoàn thành phần thi hôm nay. Sau đây là kết quả, hãy cùng hướng mắt lên màn hình"

Màn ảnh lớn trong phòng liền hiện lên thứ hạng.

Đội đỏ hạng nhất, với 19463 điểm.

Đội vàng hạng hai, với 19427 điểm.

Đội xanh hang ba, với 18594 điểm.

Cuối cùng là đội xám, với 18455 điểm.

Thông báo lại tiếp tục vang lên:

" Theo thứ hạng này, đội nhất bảng sẽ được giữ lại tám mươi phần trăm, đội hạng hai giữ lại sáu mươi phần trăm, đội hạng ba giữa lại ba mươi phần trăm, và đội cuối cùng được giữ lại mười phần trăm, xếp trong đội bắt buộc thi vòng ba. Các cậu được nghỉ ngơi hai tiếng. Sau hai tiếng, mọi người quay lại đây để nhận được đề kiểm tra mới. Xin cảm ơn"

Sau đó, một giọng nam trầm thấp, nghiêm nghị hơn tiếp nối:

"Mời số 392 và số 820 đến tầng bốn"

Keiran nghe xong liền chậc lưỡi hai tiếng.

Tư Niên mơ màng hỏi:

" Sao thế?"

Anzasil lại là người trả lời:

" Mời lên làm việc thì có lẽ đã có tranh chấp sai luật hoặc gian lận"

Keiran bồi tiếp lời:

"Các hành vi gian lận hay quấy rối trong thi tuyển ở học viện quân sự, đều bị toà an quân sự phán án. Dính bản án của toà quân sự, dù nặng hay nhẹ thì cũng không còn cơ hội bước chân vào bất kỳ cơ quan chính trị, quân sự nào cả. Nhiều cuộc gian lận nếu trong thi tuyển dạng đồng đội, còn có khả năng sẽ buộc mọi người thi lại."

Tư Niên bất ngờ:

" Không có phương pháp nào khác sao?"

Anzasil lắc đầu:

""Vàng thật không sợ lửa, vào học viện không thể dựa vào sự may mắn. Tâm lý, hay tinh thần lúc nào cũng phải ổn định, không thể lúc tốt lúc tệ, nên thi bao lần cũng thế thôi, thi lại là thi lại chung, sẽ không thua thiệt một ai". Đó là lời nói của học viện, còn chúng ta muốn vào nơi của họ, thì phải tuân thủ quy tắc của họ"

Hai số thứ tự được mời đi này, cũng làm mọi người xì xào bàn tán.

Nhưng rất nhanh thì ai cũng người nào việc nấy, mà tản ra.

Có người ghé đến nhà ăn lấy phần ăn.

Anzasil lại nói Tư Niên đem bánh đã chuẩn bị từ trước ra.

Là bánh bao, để trong nhẫn không gian vẫn còn nóng, vỏ bánh nhẵn mịn, nhân nấm, miến, thịt, và trứng.

Bọn họ mỗi người hai cái, bánh bao thơm ngon, vỏ vừa dai vừa mềm, nhân bánh hòa quyện lại.

Ngay lúc đang hao tốn thể lực, ăn vào liền cảm thấy khỏe hẳn ra.

Họ không ra ngoài, mà giống như đại đa số mọi người tiến vào máy chữa trị nằm nghỉ ngơi.

Anzasil lén lút hôn lên tóc Tư Niên một cái, thì thầm:

" Bé giỏi lắm"

Tư Niên cắn vào vai hắn một phát, "lạnh lùng" không thèm trả lời.

Họ hẹn nằm đúng một tiếng ba mươi phút.

Sức khoẻ gần như trở lại giai đoạn đỉnh cao.

Vừa ra thì cũng chỉ còn năm phút nữa phát đề.

Bọn họ động viên nhau vài câu, liền tiếp tục nghe tiếng phát thanh mời mọi người đứng đúng vị trí nhóm.

Lần nữa ra sân đấu, mọi thứ đã thay đổi.

Sàn hiện tại là sàn gỗ mát lạnh.

Trờ đã về đêm, nhưng khán đài vẫn đông đúc.

Xa xa Keiran vẫn nhìn thấy bóng dáng Edric đang mỉm cười nhìn về phía mình.

Tư Niên thì không như thế, cậu chỉ đang tự cổ vũ bản thân đối mặt với phần thi tiếp theo.

Bọn họ được yêu cầu đi từ đầu sàn gỗ bên này đến đầu bên kia, các tấm gỗ được đánh số, và không phải tấm nào cũng chắc chắn, có tấm tất cả mọi người đều qua được, có tấm dành riêng cho từng đội, có tấm dành riêng cho từng hệ, có tấm chỉ có riêng cá nhân, có tấm chỉ được đi qua theo số lần, lại có tấm không dành cho đội nào.

Số lượng người đi đến đầu tiên sẽ được qua vòng.

Dị năng không bị ràng buộc, mọi người có thể sử dụng dị năng thăm dò. Khi sử dụng dị năng vào một tấm bất kỳ, họ đều sẽ nhận được một mã thông tin để suy đoán.

Trong lúc Tư Niên đang cảm thấy đau đầu khi dị năng của cậu và một số người khác không thể thăm dò được, lẽ nào phải đi đại, thì thấy một tấm gỗ bị lửa đốt rực cháy, có vài tấm xung quanh bị đốt nhưng không bắt lửa được.

Dị năng hệ hỏa giống Mục đều không sẵn sàng cho việc thăm dò, thì ra bọn họ còn được phép thử bằng cách này.

Tư Niên vẫn không đi vội, nếu đơn giản như vậy, mọi người đã thử hết tất cả.

Quả nhiên là có vấn đề, khi người dẫn đầu đã đi đến giữa đường, Tư niên liền nhận ra hắn không đủ dị năng để mạnh dạn dò đường nữa.

Tư Niên cũng biết mình nên xuất phát, có những tấm chỉ cá nhân mới qua được, có tấm lại giới hạn theo số người bước qua, nếu đứng mãi chắc chắn sẽ thua thiệt.

Vài bước đầu, Tư Niên đi theo tấm gỗ được đồng đội mở.

Sau đó, cậu thử vận dụng mê dị năng của mình nhưng không hiệu quả, tấm gỗ không có sự sống.

Tư Niên có phần hơi hoảng hốt, cậu không thể sử dụng quang dị năng.

Tư Niên đứng ở đó hơn hai mươi phút, trong lúc đang bế tắt, thật sự không có tìm được đường giải quyết thì lại nghe lời nói của Anzasil.

Anzasil dùng giọng bản địa Cami, giữa sàn đấu ồn ào, hắn hô lớn về phía Tư Niên:

" Không hạn chế sử dụng lên bất cứ gì cả"

Tư Niên ngẩn mặt lên, lòng cũng bình ổn lại.

Dần hiểu ra lời ẩn ý của Anzasil.

Tư Niên dùng dị năng lên một người đội vàng xanh bên cạnh.

Không dám đi vào quá sâu trong ý thức, vì sợ hắn nhận ra.

Cậu bạn hệ mộc chỉ tập trung vào các tấm gỗ nên phần tri giác bên ngoài khá thả lỏng, chỉ có phần tiềm thức dường như được bảo vệ rất kỹ.

Tư Niên cũng chẳng cần vào sâu, chỉ cần nghe thông tin cậu ta thăm dò từ tấm gỗ.

Tấm 76 có bốn cung màu và mã số MK92.

Tấm 102 có mã TI49

Tấm 358 có hai biểu tượng lông vũ và hai cung màu.

Tấm 93 có biểu tượng lốc xoáy.

...

Tư Niên thăm dò thêm vài người, nhận lấy các thông tin, sau đó bắt đầu hành động.

Các mật mã và biểu tượng không quá khó giải, tất cả đều có quy tắt, và nằm trong những gì Anzasil từng tập trung dạy Tư Niên.

Thứ họ muốn đánh giá không phải là độ thông minh của một thiên tài, nếu lần trước kiểm tra lý thuyết để đánh giá mức chăm chỉ của một cá nhân, thì lần giải mật mã này cũng chỉ cần đầu óc nhanh nhẹn đôi chút. Học viện quân sự trước tiên cần sức mạnh, tri thức họ sẽ tự đào tạo lại, chỉ cần đủ trình độ đủ tiếp nhận là có thể cho qua.

Trí tuệ đối với một quân nhân cần tận trung, xem quân lệnh như núi thì không cần quá cao siêu. Những người vừa có khả năng sức mạnh, vừa có khả năng trí tuệ, sau này sẽ được sàn lọc lại để đào tạo riêng.

Tư Niên bắt đầu những bước chân đầu tiên của mình, cũng khá thuận lợi, nhưng nhìn chung vẫn còn hơi chậm.

Tư Niên tự chấn an mình rằng đội đỏ có tỉ lệ phân trăm cao, nhưng vẫn không thôi lo lắng.

Cậu càng gấp hơn khi pháo tính hiệu có người về đầu tiên được nổ.

Tư Niên cũng giống như bao người xung quanh, đều ngẩn mặt lên xem vị nào đã có thể về đích.

Thật may mắn đó là Anzasil.

Anzasil đã hoàn thành.

Tư Niên vừa nhìn lên liền thấy Anzasil nhìn chằm chằm chỗ cậu.

Tư Niên hít một hơi sâu, như có thêm động lực.

Tư Niên khi đi đến hơn nữa đường cũng phát hiện ra hạn chế của dị năng của mình, cậu càng đi cao, xung quanh càng ít người, thông tin nhận được cũng hạn chế.

Lại có thêm vài người qua, cũng có thêm những kẻ lỡ bước mà bị loại.

Nhưng ít nhất không có cạnh tranh bất công bằng, hay gian lận, kết quả đều là dựa vào năng lực của bản thân.

Một số người thất bại đã rời đi, có tiếng khóc, có tiếng than van, làm Tư Niên càng thêm áp lực.

Một số người đã thất bại nhưng vẫn ở lại, bình tĩnh mà nhìn cuộc thi diễn ra.

Tư Niên tiến gần đến đích, xung quanh cũng không có người cao hơn cậu quá nhiều, thông tin bị hạn chế.

Tư Niên đọc suy nghĩ của những người an toàn, nhưng khi bọn họ về đích, trong đầu cũng đã đưa phần ký ức đó vào lãng quên, bắt buộc phải đi sâu hơn mới có thể đọc được.

Tư Niên quyết định liều, không sợ người khác cảm nhận được nữa, từng bước chậm rãi thâm nhập sâu.

May mắn là đó là phần ký ức đã không còn quan trọng nên ít người chú tâm đến.

Tư Niên tránh những người mà cậu đánh giá năng lực cao.

Một số dị năng giả mạnh mẽ khi tạo ra ảo ảnh không có tính uy hϊếp cũng có thể qua mặt, nhưng nếu có sát khí, hay là thâm nhập vào tiềm thức thì bọn họ sẽ phát giác.

Tư Niên đang mò mẫm, bỗng nhiên lại cảm nhận được có người cũng đang cố đọc thông tin từ cậu.

Là người có cũng năng lực.

Tư Niên đã xác định được phương hướng nhưng không quay đầu lại nhìn, chỉ tự phòng bị, không lộ ra bất kỳ suy nghĩ gì. Cậu giả ngu, vờ như không hay biết.

Một lúc mò mẫm phán đoán, Tư Niên cuối cùng cũng đến được đích.

Anzasil vẫn phải đứng bên phần đội xanh, nên chỉ có thể dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Tư Niên.

Keiran thì vui vẻ chạy đến, nói không dứt.

Nhưng Tư Niên không nghe lọt, cậu đã bị nhấn chìm trong đôi mắt người ấy.

xin like nha m.n ơi
« Chương TrướcChương Tiếp »