Chương 77: Sát khí

Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.

__________

Sau khi quay trở lại ký túc xá, Thiên Tử Dật dựng kết giới lên rồi mới tiến vào không gian Năng lượng.

Nhờ có đám Tiểu Đằng mà một phần lớn đất đã được cuốc xong, bên cạnh là mấy ngọn núi đất nhỏ được cuốc lên.

Đột nhiên Thiên Tử Dật lấy ra một túi đựng đồ, mở ra mới biết bên trong toàn là pháp thảo, đủ loại đủ cấp.

Đây là số pháp thảo bên trong rừng Thiên Tử Dật làm nhiệm. Thiên Tử Dật không am hiểu về các loại pháp thảo, pháp thảo khác với thực vật thường, thực vật thường không có năng lượng cho nên khi thấy thực vật nào có năng lượng hắn đều lấy về cho Châu Thanh.

Châu Thanh hai mắt toả sáng nhìn đám pháp thảo trong túi. Phần lớn đều là pháp thảo cấp 4 trở lên, cao nhất là pháp thảo cấp 6, bởi vì nhiệm vụ của Thiên Tử Dật hầu như đều ở sâu trong rừng, mà càng vào sâu trong rừng, thực vật cấp càng cao.

Tuy vậy nhưng đám pháp thảo này gộp lại cũng chẳng luyện được đan pháp gì, thậm chí linh đan cũng vậy.

Châu Thanh cầm cây pháp thảo cấp 1 nhìn có vẻ yếu ớt, có lẽ do Thiên Tử Dật dùng lực hơi quá nên pháp thảo bị ảnh hưởng. Cậu thử trồng cây pháp thảo ấy, lại dùng nước 1:4 để tưới. Ngay lập tức, pháo thảo yếu ớt có dấu hiệu hỏng lập tức trở nên khoẻ mạnh, hơn nữa còn từ hạ phẩm tăng lên thượng phẩm.

Hai mắt Châu Thanh loé sáng. Phần lớn pháp thảo Thiên Tử Dật mang về do không lấy đúng cách nên cũng bị hư hại nhiều, một số gần như muốn hỏng không thể sử dụng, nhưng chỉ cần cho chút nước hồ liền khoẻ mạnh lại, hơn nữa còn tăng phẩm chất.

Châu Thanh chia hạt giống theo từng cấp rồi đưa cho Thiên Tử Dật bảo hắn cầm đi gieo trồng theo thứ tự các khu đất, còn cậu thì xử lý đống pháp thảo Thiên Tử Dật mang về.

Pháp thảo cấp 4 trở lên Châu Thanh chỉ mới xem sơ qua, cấp 6 còn chưa đυ.ng tới, nhưng nhờ có truyền thừa linh hồn có thể xem thông tin của pháp thảo nên Châu Thanh cũng không quá khó khăn trong việc phân cấp.

Sau khi trồng hết các pháp thảo, Châu Thanh dùng tay lau mồ hôi trên trán, quay qua nhìn thì thấy Thiên Tử Dật đang nằm trên bãi đất trống, hai mắt nhắm lại, dường như là đang nghỉ ngơi.

Hạt giống đã được Thiên Tử Dật gieo xuống hết, đúng theo cấp và khu mà Châu Thanh phân ra, chỉ là nước đâu mà dùng để tưới?

Thùng nước thường lần trước Châu Thanh mang vào thử nghiệm vẫn còn, nhưng cậu dùng để pha với nước hồ tưới cho pháp thảo Thiên Tử Dật mang về hết rồi, còn hạt giống thì Châu Thanh định dùng nước thường từ từ gieo trồng mà thôi.

Châu Thanh hỏi Thiên Tử Dật: "Anh tưới nước chưa?"

Nghe thấy Châu Thanh hỏi, Thiên Tử Dật lười biếng mở mắt, hắn đưa tay về phía đất gieo trồng, trên bầu trời lập tức xuất hiện một thuỷ cầu to lớn, thuỷ cầu căng phồng rồi đột nhiên nổ tung, những giọt nước lóng lánh rơi xuống đất gieo trồng thấm vào đất.

Châu Thanh: "..."

...

Sau khi gieo trồng xong, Châu Thanh và Thiên Tử Dật rời không gian. Như lúc còn ở tinh cầu Ray, Châu Thanh luyện đan làm nhiệm vụ, Thiên Tử Dật ngồi bên cạnh xem tin tức trên quang não.

Thiên Tử Dật lạnh lùng nhìn dòng chữ "Trùng tộc đột nhiên rút quân", hắn lại quay sang nhìn Châu Thanh, đôi mắt hiện lên tia tàn nhẫn.

Châu Thanh luyện đan đến gần tối thì ngừng, hai tiểu bảo bối sắp học xong nên Châu Thanh xuống bếp chuẩn bị bữa tối. Nấu được một nửa thì Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây về, Châu Thanh kêu hai nhóc đi tắm, tắm xong thì vừa đúng thời gian cậu dọn cơm, Thiên Sinh Tây kể chuyện hôm nay lúc đi học thế nào.

"Hôm nay có hai bạn nữ xinh đẹp muốn làm quen với bọn con." Thiên Sinh Tây nói.

Châu Thanh nghe nhóc nói cảm thấy rất thú vị, Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây đều giống Thiên Tử Dật, tuy còn nhỏ chưa trổ mã hết nhưng đã có vài đường nét đẹp trên khuôn mặt, người khác yêu thích cũng thực bình thường.

"Nhưng mà hai bạn đó kiêu ngạo lắm." Thiên Sinh Tây trề môi.

"Hửm?" Châu Thanh nhướng mày nghe nhóc kể.

"Hình như là họ Phượng gì đó, hai bạn ấy muốn con và Đông Đông làm người của hai người bọn họ."

Châu Thanh nhíu mày, cậu nghĩ tới hai cô nhóc họ Phượng gặp ở kỳ tuyển sinh, nếu không lầm thì hai người họ là người tứ đại gia tộc, có quan hệ với Phượng Nhu Tinh và Phượng Cương Vũ.

"Con nói thế nào?" Châu Thanh hỏi.

Thiên Sinh Tây gãi đầu, nhìn Thiên Sinh Đông nói: "Con chưa kịp trả lời, Đông Đông đã bảo hai người họ cút."

Châu Thanh: "..."

Cái tính cách này, sao mà giống nhau như vậy.

Châu Thanh liếc nhìn Thiên Tử Dật, Thiên Tử Dật đang nhàn nhã ăn cơm, thấy cậu nhìn qua, hắn hỏi: "Sao vậy?"

Châu Thanh: "..."

"Hai người họ Phượng tiểu Tây nhắc đến khả năng cao là người của tứ đại gia tộc, tiểu Đông nói như vậy e rằng đã đắc tội bọn họ." Châu Thanh nhíu mày nói.

"Yên tâm, hai đứa nó không yếu như em nghĩ." Thiên Tử Dật hớp một ngụm canh.

"Phải đó, ba ba yên tâm, còn có Lang Mẫu nữa mà. Hơn nữa, yêu thú khế ước của Đông Đông mạnh lắm." Thiên Sinh Tây gật đầu phụ hoạ.

Châu Thanh nhìn sợi dây chuyền trên cổ Thiên Sinh Đông, cậu tò mò không biết bên trong đó đang chứa con yêu thú gì.

...

Cơm nước xong xuôi, Châu Thanh và Thiên Tử Dật đi tới chỗ nơi nhận nhiệm vụ để trả nhiệm vụ. Lần này Châu Thanh luyện thêm Bồi Bổ đan cấp 4 nữa, không nhiều nhưng cũng được thêm 10.000 điểm cống hiến.

Đúng là luyện đan dù ở thế giới nào cũng mau giàu.

Nhận điểm xong, hai người trở lại ký túc xá, lại không ngờ bắt gặp người quen, mà đối phương khi nhìn thấy Châu Thanh cũng kinh ngạc không thôi.

Tịnh Nhã khó hiểu hỏi Châu Thanh: "A Thanh? Sao anh lại ở đây?"

Châu Thanh nhìn bốn người trước mắt, Tịnh Nhã ôm cánh tay Phượng Cương Vũ, phía sau là Tống Thanh Thời và Korly. Tống Thanh Thời nhìn thấy Thiên Tử Dật, hai mắt cậu ta sáng lên, khuôn mặt đỏ ửng làm ra bộ dáng ngại ngùng đáng yêu.

Châu Thanh nhìn một màn này trong lòng liền khó chịu, cậu nắm lấy tay Thiên Tử Dật, nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Tống Thanh Thời, Châu Thanh hài lòng nói với Tịnh Nhã: "Vì sao tôi không thể ở đây?"

Thiên Tử Dật hơi cúi đầu nhìn hai bàn tay đang nắm lấy nhau, lại nhìn Châu Thanh, khóe môi hắn khẽ nhếch.

Đây là đường dẫn tới khu ký túc xá riêng biệt, bên trong đều là những người giàu điểm mới có thể vào ở. Một kẻ nghèo nàn như Châu Thanh làm sao có thể xuất hiện ở đây?

Tịnh Nhã nhíu mày nhìn Châu Thanh, nhưng cũng giãn ra rất nhanh, cô ta mỉm cười ôn hoà nói: "Anh đến tìm bạn hả? Em có thể giúp anh, dù sao em cũng sống ở nơi này được một thời gian rồi."

Khoe khoang trắng trợn, Châu Thanh lạnh nhạt từ chối: "Không cần phiền Tịnh tiểu thư."

Tịnh Nhã bất đắc dĩ nói: "A Thanh, tuy chúng ta không thể đến với nhau, nhưng anh cũng đừng vì vậy mà xa lánh em, em luôn coi anh là bạn. Nơi này rộng như vậy, em giúp anh tìm nhanh hơn."

Châu Thanh: "..."

Phượng Cương Vũ nghe xong thì lạnh lùng nhìn Châu Thanh, Thiên Tử Dật đứng bên cạnh Châu Thanh thu hết hành động của gã vào mắt.

Korly từ lúc nhìn thấy Châu Thanh, gã ta liền nhớ lại chuyện mất mặt lần trước. Korly là kẻ thù dai, vì vậy lúc này trong lòng gã dâng lên một cỗ hận thù.

Hai mắt Korly đỏ ngầu nhìn về thân ảnh Châu Thanh, sát khí rục rịch tuông ra, gã ta cũng không hề che giấu mà còn phóng trực tiếp về phía Châu Thanh.

Đột nhiên một tia sát khí khác nhắm về phía Korly, vào khoảng khắc đó gã ta cho rằng mình đã chết.

Korly hoảng sợ giật mình, gã kiên kị nhìn Thiên Tử Dật đứng bên cạnh Châu Thanh vẫn luôn mang một bộ dáng lạnh nhạt.

Trừ bỏ Tịnh Nhã và Tống Thanh Thời, Châu Thanh và Phượng Cương Vũ đều nhìn thấy một màn giao chiến giữa Thiên Tử Dật và Korly.

Phượng Cương Vũ hừ lạnh một tiếng hỏi Thiên Tử Dật: "Mày là ai?"

Tịnh Nhã đứng bên cạnh trả lời: "Anh ta là Thiên Tử Dật, là bạn đời của A Thanh."

"Bạn đời? Thực lực không tồi, nhưng cũng chỉ có vậy." Phượng Cương Vũ khinh thường nói.

"Thử xem?" Thiên Tử Dật lạnh lùng nói.

"Đúng là không biết điều." Phượng Cương Vũ hừ lạnh, gã phóng uy áp về phía Thiên Tử Dật.

Thiên Tử Dật kéo Châu Thanh ra phía sau mình, hắn cũng phóng ra uy áp. Hai uy áp chạm nhau lập tức tạo nên một chấn động, sóng xung kích như một cuồng phong mạnh mẽ đánh về phía những người xung quanh khiến bọn họ bị đẩy lùi đi. Lúc này họ mới để ý bên đây có biến nhưng do uy áp của cả hai nên không thể đến gần.

Mọi người ngờ vực nhìn một màn này. Phượng Cương Vũ thì bọn họ biết, nhưng cái kẻ đối diện kia là ai?

Trừ bỏ La Kính và Dylan ra thì bọn họ không biết ai có thể cùng Phượng Cương Vũ đọ uy áp.

Phượng Cương Vũ kinh ngạc khó tin, gã nhíu mày nhìn Thiên Tử Dật.

Cấp 5? Nhưng lúc nãy gã nhìn Thiên Tử Dật chỉ mới cấp 4.

"Không ngờ mày còn biết cách che giấu thực lực, không tồi." Nói xong, Phượng Cương Vũ tăng mạnh uy áp, uy áp màu đen điên cuồng phóng về phía Thiên Tử Dật và Châu Thanh nhưng đều bị một uy áp màu lam chặn lại, làm thế nào cũng không thể đẩy được.

Phượng Cương Vũ nhíu mày, gã kiên kỵ nhìn Thiên Tử Dật. So với La Kính, kẻ này còn mạnh hơn.

Phượng Cương Vũ thu hồi uy áp, Thiên Tử Dật thấy thế cũng thu uy áp lại. Phượng Cương Vũ hừ lạnh phất tay xoay người rời đi.

Korly thấy thế cũng nhanh chóng đuổi theo, Tịnh Nhã nhìn Châu Thanh, giọng nói mang theo tia ủy khuất: "Gặp sau, A Thanh."

Tống Thanh Thời nhìn Thiên Tử Dật, muốn nói lại thôi, cuối cùng Korly gọi cậu ta, cậu ta mới luyến tiếc nhìn Thiên Tử Dật rồi rời đi.

__________

Tác giả có lời muốn nói:

Thật ra cái màn đọ uy áp này nó giống như màn đọ haki bá vương trong One Piece vậy á. Tại tác giả vốn từ nghèo nàn nên không có miêu tả rõ ràng được ༎ຶ‿༎ຶ.