Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Đến Tiểu Thuyết Ngọt Sủng, Tôi Bán Nam Chủ Lấy Tiền

Chương 25:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Từ Tiểu Mãn nhìn tin nhắn mà Sở Hạo Thiên gửi, trong đó chỉ vỏn vẹn một câu đầy tức giận: "Tôi có phải loại người không tặng nổi căn hộ sao!!!!!!"

Sáu dấu chấm than ở cuối câu khiến cô có thể cảm nhận được sự phẫn nộ từ phía bên kia màn hình.

Khi cô định gửi tin nhắn cảm ơn, điện thoại hiện lên thông báo từ chối, rồi bất ngờ cô nhận ra Sở Hạo Thiên đã chặn mình.

Điều này cũng không quá ngạc nhiên. Với tư cách là nam chính trong một câu chuyện ngọt ngào kiểu cổ điển, nơi mà việc rải tiền như nước là chuyện thường, anh ta tất nhiên sẽ không quay lại đòi quà như một người thiếu đẳng cấp.

Vì vậy, khi bị Từ Tiểu Mãn nghi ngờ như vậy, đương nhiên Sở Hạo Thiên sẽ vô cùng tức giận. Nhưng Từ Tiểu Mãn lại không quá bận tâm.

Điều quan trọng với cô là căn hộ này thuộc về mình mà không có bất kỳ biến cố nào trong tương lai.

Sau khi chụp màn hình cuộc trò chuyện để làm bằng chứng, phòng khi sau này có sự cố gì xảy ra.

Từ Tiểu Mãn ném điện thoại lên chiếc sofa sang trọng rồi nhảy cẫng lên, reo hò đầy phấn khích.

Trong cả cuộc đời này và cả kiếp trước, cô chưa bao giờ sống trong một căn hộ xa hoa như thế này!

“Quá tuyệt vời!” Từ Tiểu Mãn hào hứng thốt lên.

Cô chạy khắp căn nhà, tận hưởng mọi ngóc ngách, rồi cuối cùng lao mình lên chiếc giường lớn êm ái trong phòng ngủ chính, cảm giác mãn nguyện tràn ngập trong lòng.

Đến khi bụng cô réo lên vì đói, Từ Tiểu Mãn mới ngồi dậy, khuôn mặt vẫn rạng rỡ vì phấn khích.

Mặc dù trợ lý của Sở Hạo Thiên đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ từ đồ gia dụng đến thực phẩm nhập khẩu trong tủ lạnh, nhưng đối với một người có khẩu vị quen thuộc với món ăn Trung Hoa như Từ Tiểu Mãn, thì những thứ đó không thực sự làm cô thỏa mãn.

Cô nằm dài trên sofa, cầm điện thoại và bắt đầu đặt đồ ăn.

"Hôm nay phải ăn mừng thôi," cô tự nhủ, rồi chọn ngay món tôm hùm đất cay, BBQ nướng, các loại thịt xiên, cháo tôm, và không quên thêm bia để giải khát.

Khoảng nửa tiếng sau, tiếng chuông báo từ hệ thống liên lạc của chung cư vang lên. Bên phía khu nhà đã gọi để xác nhận đơn hàng của cô và thông báo sẽ có nhân viên giao đồ ăn lên tận nơi.

Từ Tiểu Mãn lúc này là thực sự cảm nhận được, sự khác nhau giữa chung cư nhỏ và khu nhà ở cao cấp khác nhau như thế nào.

Ở khu chung cư cao cấp này, dịch vụ chăm sóc cư dân thật sự đáng đồng tiền. Từ việc quản lý nghiêm ngặt người ra vào, đến các tiện ích đi kèm ví dụ như còn có nhân viên tận tâm đưa đồ đến tận cửa nhà, tất cả đều được cung cấp một cách chu đáo.

Ngay cả việc đổ rác cũng không cần lo lắng, mỗi ngày đều có nhân viên đến dọn dẹp.

Điều này thì phải dến sáng hôm sau cô mới biết, khi cô chuẩn bị ra ngoài đổ rác, Từ Tiểu Mãn gặp một dì nhân viên vệ sinh, người đã ngỏ ý giúp cô xử lý rác. Cô không thể không cảm thán rằng, sống trong sự tiện nghi và xa hoa như thế này thực sự rất dễ chịu!

Sau khi thu xếp công việc trong ngày, Từ Tiểu Mãn nhanh chóng quay lại tiểu khu Thư Uyển để gặp các khách thuê. Nhờ giá thuê phòng hợp lý, chẳng mấy chốc các căn hộ còn lại cũng được cho thuê hết.

Sau khi làm xong mọi việc, thoáng cái đã đến buổi chiều.

Mắt thấy thời gian không còn sớm, Từ Tiểu Mãn lại tận dụng thời gian đi siêu thị bên cạnh khu nhà ở.

Bầu trời tối đen.

Cô mua được một được một đống đồ dùng chất trong xe tải nhỏ từ siêu thị trở đến cửa khu nhà ở vịnh nhất hào, cô cũng làm luôn thủ tục xác minh thân phận.

Ngày hôm qua dù sao cũng là trợ lý mang theo Từ Tiểu Mãn vào trong tiểu khu.

Sở Hạo Thiên thường xuyên ở trong vịnh nhất hào, trợ lý khẳng định cũng không ít lần lại đây, quản lý khu nhà này đã sớm đăng ký cho trợ lý lái chiếc xe vào, tự nhiên khong cần xác xinh thân phận.

Mà Từ Tiểu Mãn vào ngày hôm qua mới đứng tên căn nhà kia.

Cũng may khu nhà cao cấp làm việc hiệu suất cực cao, không lâu lắm đã đối chiếu thân phận xong.

Sau khi xác định được Từ Tiểu Mãn là chủ nhân mới của tài sản kia, bên khu nhà lập tức thay đổi thái độ, còn ân cần hỏi cô xem có cần họ mang đồ vào giúp cho cô không.

Từ Tiểu Mãn một thân nhẹ nhàng đi đằng sau người nhân viên bê hộ đồ cho cô.

Có phục vụ thì vì sao lại không hưởng thụ?

Lại nói, những sự phục vụ ân cần như thế cũng không biết các chủ nhà đã phải chi mất bao nhiêu tiền để trả phí hàng tháng.

Cuộc sống thật quá thoải mái và tiện lợi, nhất là khi mọi thứ đã được trợ lý của Sở Hạo Thiên lo liệu trước, từ tiền phí dịch vụ năm đầu đến mọi chi tiết nhỏ nhất đã được chi trả.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Từ Tiểu Mãn quyết định tạm thời ở đây

Dù sao, cô nghĩ, đã trả phí dịch vụ đắt đỏ rồi, không sử dụng thì thật lãng phí!
« Chương TrướcChương Tiếp »