Chương 3: Chuẩn bị

Cơn tê dại đã dần kết thúc cậu cảm nhận được cơ thể khác biệt rất lớn so với lúc trước, cơ thể đã nhẹ đi rất nhiều hơn nữa cảm giác có hai luồng sức mạnh đang di chuyển trong cơ thể ôn hòa cũng mạnh mẽ.

"Hệ thống, thông tin năng lực."

[Năng lực 1: Đạo bút (tinh thần): hệ đặc biệt, có thể vẽ ra mọi thứ chỉ cần ngài tưởng tượng được ra nó và nhấc bút chấm ra. Tinh thần thể dạng bút, nâng cấp bằng cách ngồi thiền.

Năng lực 2: Lưu ly tháp (Buff), hệ đặc biệt, thuộc năng lực dạng vυ" em, mỗi tầng lưu ly tháp là 1 loại buff khác nhau có 10 tầng. Nâng cấp bằng cách hấp thu ngọc thạch và tinh thể.]

"Hai năng lực này nếu nhớ không lầm 1 cái là ở tiểu thuyết tu tiên, 1 cái là võ hồn trong phim thì phải ha" cậu trầm mặc nhìn bảng thông tin màu xám đang hiện trước mặt.

[Chính xác, năng lực xuất hiện trong vòng quay đã được hệ thống cải tạo để phù hợp với thế giới này và nâng cấp hơn, nên sẽ có khác biệt nhất định.]

"Đây là ngươi muốn ta đi theo hệ vυ" em" Mặc Du có chút không vui trầm giọng.

[Đạo bút là năng lực có thể tấn công, phạm vi lớn sát thương cũng mạnh hơn nữa đây hoàn toàn là do vận khí của ngài không liên quan đến hệ thống.]

"......Được rồi cứ vậy đi có là được, dùng thẻ thương thành" hai năng lực này cậu dự định sẽ để nghiên cứu sau bây giờ việc quan trọng nhất là bắt đầu chuẩn bị.

Mặc Du biết trong mạt thế cần những gì nhất, theo hệ thống nói thì sẽ khắc nghiệt hơn trong mấy cuốn truyện cậu đọc rất nhiều. Mong là cái thẻ lục cấp này sẽ đổi được thứ có ích. Nhìn số liệu trên thẻ có ghi số 1 ở góc trái bên dưới chắc là chỉ đổi được 1 món.

Hệ thống mở giao diện thương thành trong đó cậu đang được mở tầng lục sắc, bên dưới và bên trên đều bị khóa. Tìm tòi một lúc cậu đã tìm được món mình cần nhất bây giờ đó chính là không gian.

Không gian rất quen thuộc trong các áng văn liên quan đến mạt thế, mà trong mạt thế nó cũng rất quan trọng , phải nói là vô cùng cần thiết. Cậu tìm được 1 không gian 200m2 có thể nói là cũng to, đặc biệt ở chỗ 200m2 này chỉ là giới hạn của độ rộng chứ không giới hạn của độ cao nên không gian này có thể coi như to rồi.

Tìm tòi mày mò sử dụng không gian một lúc cũng đến giữa trưa. Cậu theo trí nhớ xuống lầu ăn sáng, cậu hiện tại đang ở biệt thự riêng cách nhà chính khá xa nhưng lại gần trường học. Cơ thể này là học sinh năm nhất đại học.

Trong nhà có 10 lão nhân là bậc cổ lão gồm cả ông cậu, nhưng phải gọi tất cả là gia gia, còn có cha mẹ cậu và 1 người anh trai đã bắt đầu tiếp thu sự nghiệp, cùng 1 đứa em gái mới học cấp 3. Theo thông tin hệ thống phổ cập thì 12h đêm hôm nay thế giới sẽ bắt đầu biến đổi, bắt đầu mạt thế cho nên cậu phải bắt đầu cấp tốc đi mua sắm lấp đầy không gian, trong thương thành cũng có thực phẩm nhưng phải có thẻ cậu mới đổi được.

Trước tiên cứ chuẩn bị đã được bao nhiêu tính bấy nhiêu có gì đổi ở chỗ hệ thống sau vậy. Mặc Du kiểm tra lại tài khoản của mình, nhìn con số bên trong mà cậu chấn động một hồi số tiền này cậu làm quần quật cả đời cũng kiếm không được a, mà đây mới chỉ là tiền tiêu trong 5 năm tiêu dùng có kỉ luật của cơ thể này 189 tỷ.

___________________

Chiều hôm đó cậu bắt đầu đi càn quét tất cả các trung tâm thương mại, cậu có thuê vài cái kho mua xong kêu người chuyển tới đó là được, cậu sẽ đến sau và thu vào không gian chứ cũng không ngu đến mức để người khác nhìn thấy bí mật của mình, cậu còn phát hiện chỉ cần là 1 loại đồ giống nhau sẽ chỉ chiếm 1 ô, như cậu mua hơn 500 con gà yêu cầu làm thịt và hơn 2000 quả trứng tất cả vứt vào chỉ chiếm 2 ô.

Nên chiều hôm đó cậu đã mua rất nhiều, còn đặt hàng gần như khắp cả lục địa Á rồi không chỉ thiết bị y tế, khoa học những gì cậu nghĩ đến được đều mua rất nhiều thậm chí không đủ tiền còn phải bán 2 cái biệt thự đứng tên cậu và dàn siêu xe không cần thiết của cậu đi để sắm vài chiếc xe chắc chắn hơn.

Trong nhà và hai gia tộc lớn khac cũng chú ý đến hành động khác thường của Mặc Du, trong nhà có gọi cho cậu, Mặc Du chỉ bảo về nhà sẽ nói rõ hơn rồi cúp máy bắt đầu điên cuồng mua sắm tiếp.

"Chắc vậy cũng đủ rồi, về thôi."

Mua sắm đến 8 giờ tối cuối cùng cũng xong, phải không hổ là gia tộc lớn sao, những món hàng cậu đặt xa như vậy bình thường cũng mất vài ngày mới đến bây giờ trong vài tiếng là có rồi.

Cậu về đến nhà chính là 9 giờ tối rồi cách tận thế còn ba tiếng, cậu đã nói là sẽ giải thích đương nhiên cậu sẽ không nuốt lời. Vào đến nhà thì thấy cả nhà đã đông đủ đang ngồi trên sopha sảnh chính chờ cậu rồi.

Mặc Du bình tĩnh đi đến chiếc sopha đơn duy nhất còn sót lại ngồi xuống. Ở đây chỉ có ông cậu, ba mẹ, anh trai và em gái, các lão còn lại mặc dù cũng cấp bậc cổ lão những không phải là dòng chính nên không có quyền hạn nhiều như vậy.