Chương 13: Rốt cuộc đối phương có bao nhiêu ‘thần kỳ’

_________

Hà Thi Phỉ nói xong lại dùng dao xông đến, lại bị người đàn ông vất vả tránh né.

"Phỉ Phỉ." Người đàn ông túm chiếc khăn vô cùng chật vật, chỉ kém quỳ xuống cầu xin, "Có chuyện gì thì về nhà từ từ bàn bạc. Mọi chuyện thực sự không phải như em thấy. Anh và bọn họ chỉ là đồng nghiệp, hẹn cùng nhau chơi mạt chược mà thôi."

Trong đại sảnh còn đứng ba người phụ nữ ăn mặc trang điểm lộng lẫy, Hà Thi Phỉ nhìn sang, bọn họ liên tục gật đầu sợ hãi ôm nhau hét lên.

Hà Thi Phỉ đá vào háng người đàn ông, mặt hằm hằm tức giận: “Anh còn muốn lừa tôi. Nếu đại sư không đoán trước được việc anh vụиɠ ŧяộʍ bên ngoài, nếu tôi không về nhà trước để xem sổ tiết kiệm, tôi thật sự là chết đến nơi còn không biết mình chết như thế nào!"

Người đàn ông thấy sự việc bị vạch trần, vẻ lo lắng giả tạo lập tức sửng sốt: "Sao em lại biết?"

Hà Thi Phỉ chưa kịp nói gì, một chiếc ô tô lao nhanh đến và dừng lại. Cửa xe mở ra, một người phụ nữ bước xuống lao tới cho người đàn ông hai cái tát: "Anh dám ức hϊếp Phỉ Phỉ!"

Đôi mắt Hạ Thi Phỉ lại ươn ướt.

Sau khi A Nhàn đánh người đàn ông xong, liền kéo cô ra phía sau và nói: “Cậu nghỉ ngơi trước đi.” Nói xong, A Nhàn đi vào khách sạn túm lấy một người phụ nữ đang đắc ý xem trò vui, giơ tay lên lại là hai cái tát, vừa đánh vừa mắng to.

"Mẹ kiếp, người đàn ông của bạn tôi mà các người cũng dám động, cho rằng A Nhàn tôi chết rồi à?"

Sáu người bắt đầu lao vào hỗn chiến.

Lâm Gia Hoa nhìn một màn đao quang kiếm ảnh, không khỏi lo lắng nói: "Nịnh Nịnh, mặc kệ như vậy có thể có tai nạn chết người hay không?"

"Không đâu." Sở Nguyệt Nịnh ngậm ống hút trong miệng, trà sữa đông lạnh quả thật sảng khoái, không chỉ loại bỏ cảm giác khó chịu của nắng nóng mà còn phối hợp xem trò càng cảm thấy ngon miệng hơn.

“Bát tự của Hà Thi Phỉ là mộc đái kim, Bán Đảo lại gần nước, nước có thể trợ kim sinh mộc. Ở nơi bát tự tương hợp, khí tràng giống như được trời giúp, lý trí tỉnh táo không có khả năng xảy ra huyết quang tai ương."

Mãi đến khi tình hình càng ngày càng loạn, quản lý khách sạn mới báo nguy, cảnh sát mặc quân phục đi ra duy trì trật tự công cộng thì sóng gió mới tạm thời lắng xuống, sau đó cả sáu người đều bị đưa về đồn cảnh sát Cửu Long.

Cửa của khách sạn Bán Đảo bị đẩy ra, đi tới đi lui.

Một người phụ nữ mang mũ lưỡi trai lén lút trốn bên cạnh bộ sứ thanh hoa cao ngang người, nhón chân nhìn ra ngoài cho đến khi xe cảnh sát chạy đi.

Sau đó cô mới cầm lấy camera cúi đầu kiểm tra ảnh chụp, miệng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Vốn dĩ tôi chỉ định đi theo Mai tỷ hóng chút scandal thôi, ai ngờ lại chẳng thu hoạch được gì cả.”

Lý Tuệ Văn nghe được phong thanh liền đặt phòng suốt đêm, qua một đêm đến cả muỗi cũng không có thu hoạch, ngược lại lúc chuẩn bị rời đi, tình cờ gặp A Viễn dẫn ba cô gái đi mướn phòng, thừa cơ chụp được không ít hình ảnh ba người ngủ chung giường.

"Cũng may thịt muỗi cũng là thịt, tin tức có thể thu hút sự chú ý của quần chúng Hương Giang đều là tin tốt."

Dù sao thì bát quái không phân biệt thân phận.

Hương Giang đã bao giờ xuất hiện tin tức một người đàn ông đại chiến ba người phụ nữ đâu?

Lý Tuệ Văn vô cùng có đạo đức nghề nghiệp, phóng viên Paparazzi cũng là phóng viên, không có lý do gì lại bỏ qua tin tức bùng nổ xã hội như vậy.

"Nhưng mà?" Lý Tuệ Văn nghi hoặc, "Phu nhân kia vừa mới nhắc đến vị đại sư, hẳn là việc chồng cô ấy ăn vụng được người kia tính ra?"

Lý Tuệ Văn càng nghĩ, ánh mắt càng sáng lên.

“Nếu thật là như vậy, một tên đàn ông cặn bã đại chiến ba người phụ nữ bị đại sư tính ra, lấy đầu đề như vậy làm tiêu đề chẳng phải càng bắt mắt hơn sao?”

Lý Tuệ Văn quyết định đến cục cảnh sát Cửu Long một chuyến, đích thân thực hiện một cuộc phỏng vấn với Hà Thi Phỉ.

Cô nhất định phải hỏi thăm kỹ vị đại sư này mới được, nhìn xem rốt cuộc đối phương có bao nhiêu "thần kỳ"!

Có thể thăng chức hay không liền xem lần này rồi!

_________