Sở Nguyệt Nịnh là thiên sư huyền môn đỉnh cấp, ngẫu nhiên xuyên việt đến niên đại Hương Giang năm 90, gặp phải cảnh giao không ra tiền thuê nhà sẽ bị đuổi cổ, cùng với đứa em gái nhỏ tuổi, toàn thân trên dưới chỉ có mười đồng tiền.
Cô nhìn quán nước đường bừa bộn trên đất, quyết định thật nhanh liền mượn giấy các-tông của chủ quán bên cạnh, viết lên hai dòng chữ lớn treo ở hai bên.
Đoán mệnh, phong thuỷ.
“Phu nhân, tiên sinh nhà cô một người mang ba nữ nhân mướn phòng ngay tại quán rượu Bán Đảo.”
30 phút sau, trước quán rượu Bán Đảo một người đàn ông khoả thân bị một vị phu nhân cầm dao bổ đi ra.
“Điềm Đồng Huy, khuyên anh một câu, hôm nay không nên mua sổ số, bằng không nhất định sẽ phá sản.”
Ba giờ sau, Điểm Hồng Huy người không có đồng nào ngồi ở cửa quán trà khóc rống.
“Ồ? Đào phạm cũng dám đến coi thầy tướng số sao? Ba mươi năm trước thảm án diệt mười khẩu của Thi gia là do ngươi làm sao?”
Một giờ, các vụ án tồn đọng ba mươi năm ở đồn cảnh sát Cửu Long được giải quyết.
Từ đó, một hàng dài người xếp hàng bên ngoài quán nước đường nho nhỏ, sau một đêm nổi tiếng khắp Hương Giang.
——Giám đốc công ty tự sát, quan tài bị thủng bảy lỗ trên đầu, máu chảy đầm đìa, tử trạng thê thảm, chân tướng hóa ra là hắn ta đã gϊếŧ vợ rồi lừa tiền bảo hiểm của cô ấy.
——Người trẻ tuổi trong vòng một đêm đã già đi như người già trăm tuổi, cuối cùng chết bất đắc kỳ tử, sự thật là hắn ta mượn mệnh của người khác để đổi vận.
Đối mặt với những vụ án kỳ quái hết vụ này đến vụ khác, nhân viên tổ trọng án đều khổ không thể tả. Theo thời gian, họ phát hiện ra những vụ tự sát quỷ dị dường như đều có liên quan đến quán nước đường bên vỉa hè.
Mãi về sau, Sở Nguyệt Nịnh được đặc biệt mời tiến vào tổ trọng án làm thầy tướng số. Một phóng viên không sợ chết, cầm microphone ngồi xổm trước biệt thự cao cấp của một ông trùm kinh doanh nổi tiếng, chờ đợi hồi lâu cuối cùng cũng chờ được cửa mở ra.
Cánh cửa được mở ra.
Người đàn ông cao gần 1,9 mét, dáng người rắn chắc, mặc bộ đồ ở nhà, đôi mắt sáng ngời, khí chất cao quý người lạ chớ gần.
Phóng viên sửng sốt hồi lâu mới vội vàng chạy tới hỏi: “Chu đội trưởng, nghe nói gần đây tổ trọng án mời Sở đại sư đến hỗ trợ phá án, là một người luôn luôn công chính liêm minh được mệnh danh là Diêm La trong ngành, anh cảm thấy như thế nào đối với việc mê tín trong đồn cảnh sát?"
Người đàn ông còn chưa kịp nói chuyện thì giọng nói của Sở Nguyệt Nịnh đã truyền đến từ phía sau.
“Chu tiên sinh, cảm ơn vì quần áo của anh.”
Phóng viên khϊếp sợ tới mức đồng tử run lên.
Đôi mắt lạnh lùng của người đàn ông hiện lên chút ấm áp, giọng nói trầm trầm có từ tính.
“Xin lỗi, anh đang quấy rầy tôi theo đuổi vợ tương lai đấy.”
PS: 1. Nhân vật chính không phải là người tốt, luôn tuân theo nguyên tắc ác giả ác báo và thực hiện đến cùng.
2. Nước đường là món ăn vặt của người Quảng Đông. (hơi giống chè bên mình á)